Trên đỉnh Phù Vânnhạc: Phó Đức Phương
trình bày: Mỹ Linh
Mênh mang mênh mang Phù Vân Yên Tử
Vi vu vi vu Trúc Lâm thiền tự
Thổn thức nỗi lòng ai kẻ tình si
Nước mắt tràn mi tìm người trong mộng
(huơ huơ huơ huơ huơ)
Lên đỉnh núi cao cách trời ba thước 
Xuống đáy thung sâu thăm thẳm sông dài
Vào rừng trúc mai véo von con sáo sậu
Ta khóc ròng một câu: Đâu người ta yêu dấu ???
Bao giờ hết tơ vương?
Ha! Vời vợi đất trời phiêu bạc tình si
Giữa chốn huyền không tìm người trong mộng
(huơ huơ huơ huơ huơ)
Như cánh chim ngóng trời lồng lộng
Vương vấn yêu đương (ta) hứng giọt mưa nguồn
một đời khát khao rút lòng nhả kén sầu
Ta muốn hỏi một câu: Bao giờ thôi tơ vương ?
Mênh mang mênh mang Phù Vân Yên Tử
Vi vi vu vu Trúc Lâm thiền tự
Vời vợi đất trời phiêu dạt tình ai
Giữa chốn huyền không tìm người trong mộng
... tìm người trong mộng 
Nỗi nhớ mùa đôngNhạc Sĩ: Phú Quang 
Thơ Lời: Thảo Phương 
Độc tấu ghi ta: Vĩnh TâmTrình bày: Hồng Nhung Dường như ai đi ngang cửa, 
Gió mùa đông bắc se lòng 
Chút lá thu vàng đã rụng 
Chiều nay cũng bỏ ta đi. 
Nằm nghe xôn xao tiếng đời 
Mà ngỡ ai đó nói cười 
Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy 
Giờ đây cũng bỏ ta đi. 
Làm sao về được mùa đông 
Dòng sông đôi bờ cát trắng 
Làm sao về được mùa đông 
Để nghe chuông chiều xa vắng 
Thôi đành ru lòng mình vậy 
Vờ như mùa đông đã về 
Làm sao về được mùa đông 
Dòng sông đôi bờ cát trắng 
Làm sao về được mùa đông 
Mùa thu cây cầu đã gãy 
Thôi đành ru lòng mình vậy 
Vờ như mùa đông đã về