Đôi khi tình yêu đơn giản chỉ là sự yên bình,sự che chở và một cảm giác ấm áp.Tôi không nghĩ yêu là mệt mỏi,yêu là đau khổ .Khi đó bạn chưa yêu...Bởi trong tình yêu bao giờ cũng có sóng gió và đó là điều kiện cần cho những người yêu nhau...Nhưng sóng gió khác xa với sự đau đớn,những tổn thương trong tâm hồn...
Có người yêu một người,dù không được ở bên người ấy,không được hưởng trọn vẹn niềm hạnh phúc mà những người đang yêu phải có nhưng họ vẫn dõi theo những bước đi của người mình yêu...Họ vẫn cảm nhận cuộc sống ,vẫn bằng lòng với những gì có được và không có được.Không bao giờ bị tổn thương vì họ biết những điều cần thiết cho họ,còn lá trong một khoảnh khắc quyết định lá đã tìm thấy cho mình con đường đúng nhất.Các bạn có nghĩ là lá yêu cây không?Trong tình yêu luôn phải có niềm tin,lá đã đặt niềm tin vào cây chăng???
Lá yếu ớt và lá cần được che chở.Và gió xuất hiện...Đặt niềm tin của mình vào người yêu mình.Tại sao không?Và Lá đã làm đúng những gì lí trí mách bảo..Người ta không nên để cảm xúc điều khiển hoàn toàn con tim.Cần có một chút lí trí và sự tỉnh ngộ cần thiết.
Và theo mọi người cây có yêu lá không?.Nếu cây yêu lá,cây sẽ mãi mãi không nhận ra được cây yêu lá cho đến khi gió xuất hiện.Còn nếu cây không yêu lá,một điều hiển nhiên,một điều vô cùng cần thiết là ''Lá ơi ,lá cần có ai bên cạnh cho lá cảm giác yêu và được yêu''.Nhưng thực tế thì cây chưa bao giờ muốn giữ lá cả.Nếu cây muốn giữ lá,cây sẽ không bao giờ vô tâm đến vậy,làm Lá tổn thương nhiều đến vậy.Nếu cây yêu lá,sẽ không bao giờ cây đối xử như vậy với người mình yêu.
Lá rời cây vì gió cuốn đi.Bởi vì trong cái khoảnh khắc mà con người ta thật sự bế tắc,thật sự đau khổ.Đôi khi cần ai đó đưa người ta về với sự bình yên như nó vẫn vậy.