Author Topic: Quà tặng từ trái tim  (Read 15370 times)

Description:

Offline Forever Young

  • *
  • Juventini
  • Posts: 351
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #80 on: November 12, 2007, 06:20 PM »
Logged
@ Cảm ơn bạn Pin vì đã sửa trong khi tớ không để ý!

Hôm nay lại nhớ một bài đã lâu lâu rồi không đọc. Lại type ra theo trí nhớ vậy. Nhưng lần này chắc là không sai. Tớ nhớ hồi ấy, khi tớ đọc bài này, tớ thường đọc cho ông nghe.  Nói thật là tớ cũng không yêu ông lắm. Nhưng bài thơ này lại khiến tớ đến giờ, mỗi khi đọc lại (Đọc theo trí nhớ í mà) lại cảm thấy nhớ ông ghê.  Hồi trước ông chiều tớ lắm. Có điều tớ đã làm ông thất vọng nhiều!

Thương ông

---Tú Mỡ ---

Ông bị đau chân
Nó sưng nó tấy
Đi phải chống gậy
Khập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhà
Bước chân quá khó
Thấy ông nhăn nhó
Việt chơi ngoài sân
Lon ton lại gần
Âu yếm nhanh nhảu:
"Ông vịn vai cháu
Cháu đỡ ông lên"

Ông bước lên thềm
Trong lòng vui sướng
Quẳng gậy cúi xuống
Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu:
"Hoan hô thằng
Bé thế mà khỏe"
Vì nó thương ông

Tớ viết tặng cho tớ, tặng cho cả mọi người nữa. Có ai nhớ là ngày xưa học bài này không nhỉ?  Và có ai thích nó?
[div align=\\\"center\\\"]Vô dục thường giao tâm tự thuỷ,
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
[/div]


[div align=\\\"center\\\"]Tham gia bầu chọn: Những bài thơ Đường bạn yêu thích nhất[/div]

[div align=\\\"center\\\"]A Phởn lăng nhăng thi tập.[/div] :grin:

[div align=\\\"center\\\"]Tiền V.K.S thi tập[/div]

Offline Forever Young

  • *
  • Juventini
  • Posts: 351
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #81 on: November 12, 2007, 10:53 PM »
Logged
Hì... Sai làm sao được.  Bài trước sai chắc là do tớ không để ý. Chứ hầu như tớ không sai đâu nhé (Kiêu một tẹo)

Rất vui vì có bạn Pin thích bài này!  Vui thật sự nhá!
[div align=\\\"center\\\"]Vô dục thường giao tâm tự thuỷ,
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
[/div]


[div align=\\\"center\\\"]Tham gia bầu chọn: Những bài thơ Đường bạn yêu thích nhất[/div]

[div align=\\\"center\\\"]A Phởn lăng nhăng thi tập.[/div] :grin:

[div align=\\\"center\\\"]Tiền V.K.S thi tập[/div]

Offline Người xấu

  • *
  • Juventini
  • Posts: 233
  • Joined: Oct 2006
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #82 on: November 13, 2007, 03:43 PM »
Logged
Cái bài này hay thật, thi thoảng buồn mồm tớ vẫn lẩm bẩm:
Hoan hô thằng
Bé thế mà khỏe
Vì nó thương ông
[div align=\\\"center\\\"]Mỗi người một ý
Ai cũng có lý
Nói đầy khẩu khí
Làm thì lí nhí
Trống thì đánh xuôi
Đàn thỉ đánh ngược
Làm có một tí
Mà bốn người bảy ý
[/div]

Offline New member

  • *
  • Juventini
  • Posts: 219
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #83 on: November 14, 2007, 04:12 PM »
Logged
Còn tớ lại hay lẩm bẩm "Làm anh khó đấy, phải đâu chuyện đùa"
Always new...

Offline juverofan

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 3,246
  • Joined: Jan 2005
  • Thanked: 1
  • Thanks: 40
« Reply #84 on: November 14, 2007, 04:21 PM »
Logged
Quote from: New member
Còn tớ lại hay lẩm bẩm "Làm anh khó đấy, phải đâu chuyện đùa"
Làm anh

Làm anh khó đấy
Phải đâu chuyện đùa.
Với em bé gái
Phải người lớn cơ.

Khi em bé khóc
Anh phải dỗ dành.
Nếu em bé ngã
Anh nâng dịu dàng.

Mẹ cho quà bánh
Chia em phần hơn.
Có đồ chơi đẹp
Cũng nhường em luôn.

Làm anh thật khó
Nhưng mà thật vui.
Ai yêu em bé
Thì làm được thôi.

Bài này của ai nhở?
Roẹt .... roẹt ...
----------
Website: http://topvl.net
Phim phọt: http://movies.topvl.net
Việt Lốt: http://vietlott.topvl.net

Offline New member

  • *
  • Juventini
  • Posts: 219
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #85 on: November 14, 2007, 05:39 PM »
Logged
Hì... Của Phan Thị Thanh Nhàn bạn Phởn ạ!  Bi giờ mới để ý tác giả của nó!
Always new...

Offline Cammy

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 520
  • Joined: Sep 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
  • Gender: Female
« Reply #86 on: November 20, 2007, 12:20 AM »
Logged
Mai, à không, hôm nay rồi chứ nhỉ?  

Hôm nay là ngày 20 tháng 11, nó lại khiến mình nhớ đến một bài thơ cũ...

Ông đồ

---- Vũ Đình Liên ---

Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Trên phố đông người qua

Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay

Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu

Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay

Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ

Hì... Lại type theo trí nhớ nhé! Có bạn nào nhớ thấy khác thì sửa giùm tớ nhá!

Còn một yêu cầu: Tớ đang muốn tìm cuốn "Những ngôi sao ban ngày" của Olga Bergholtz, người dịch Phan Quang, Nhà xuất bản Văn học. Nghe chị HXT quảng cáo đây là một cuốn tự truyện rất hay, mà tớ không có thời gian đi kiếm ở mấy hiệu sách gì cả.  Ai có thấy ở đâu báo giùm tớ, để tớ mua với!
Những ngày dài đem giấu vào ký ức
Để u buồn thấm đẫm cả con tim
Biết đâu nhớ, những ngày không hẹn trước
Để người dưng đâu nỗi mãi kiếm tìm

Offline AClove

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 771
  • Joined: Apr 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #87 on: November 22, 2007, 10:21 AM »
Logged
Tặng cho chính bản thân mình nhân ngày bước vào tuồi 20....    

[div align=\\\"center\\\"]Đón em về, thấy chân trời đầy mây trắng.
Gió xuân về, em rực rỡ giữa rừng hoa.
Ngày vừa hai mươi em ùa vào đời.
Đời vừa hai mươi xanh lạ.
Đón em về, thấy trên tay em nở lộc xuân.
Một mùa về rất mới đón em vào trong xinh tươi.
Đón em về viếng thăm chân trời hồng nắng.
Môi trầm tiếng ca làm thơm vườn trăng.
Hai mươi em tung tăng cho vui đời.
Em là nụ cười rất mới gió đưa vào xuân chơi vơi.
Có em là thế gian thêm một ngày thắm.
Thêm một tiếng ca để xuân tràn căng.
Hai mươi em cho đời một giấc mơ.
Có em về, thấy chân trời hồng hơn trước.
Có em về, thơ chợt có những vần vui.
Nụ cười hai mươi khoe tình hiền lành.
Tình tròn hai mươi thơm nồng.
Đón em về, thấy trong tim em rực hồng thôi.
Một mùa về...
[/div]
[div align=\\\"right\\\"]Một ngày nữa lại trôi qua...
Và... em đang nhớ anh...
.....Nhớ rất nhiều...
[/i][/color][/div]

Offline Forever Young

  • *
  • Juventini
  • Posts: 351
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #88 on: December 09, 2007, 08:33 PM »
Logged
Hôm nọ đọc một bài viết về Trần Bích San, mình lại đi tìm hiểu ông í mới hay. Thế là tìm hiểu, thấy một bài thơ của ông được rất nhiều người nhắc đến. Thế là mình kiếm các tài liệu về ông.

Hóa ra ông cũng là một TAM NGUYÊN. Mình nhớ ngày xưa đọc giai thoại Nguyễn Khuyến, có ông Tam nguyên Vị Xuyên, bạn học của NK, đã đỗ trước ông mấy khoa thi liền. Mình chả nhớ tên ông ấy là ai. Hóa ra là Trần Bích San. Mình gà thật...
Thế mới biết bể học mênh mông...

Mình không paste cả mấy bài viết vào đây. Như thế thì dài chết đi được. Chỉ "giới thiệu" bài thơ mà mình thấy hay hay:

Quá Hải Vân quan

Tam niên tam thướng Hải Vân đài,
Nhất điểu thân khinh độc vãng hồi.
Thảo thụ bán không đê nhật nguyệt,
Càn khôn chích nhãn tiểu trần ai!
Văn phi sơn thuỷ vô kỳ khí,
Nhân bất phong sương vị lão tài.
Mạc đạo Tần quan chinh lộ hiểm,
Mã đầu hoa tận đới yên khai!


Ba năm ba lượt Hải Vân,
Chiếc thân chim nhẹ mấy lần ngược xuôi.
Cỏ cây vắt vẻo lưng trời
Càn khôn chếch mắt nhỏ nhoi lạ dường.
Văn không sông núi tầm thường
Người chưa dày dạn phong sương há tài!
Nẻo Tần chớ bảo chông gai
Khói tuôn đầu ngựa dặm dài nở hoa.
(Người dịch: Nguyễn Tấn Hưng Nguồn: http://annonymous.free.fr/Thivien/viewauthor.php?ID=238)

Hải Vân ba năm, ba lượt qua
Thân chim qua lại một mình ta
Lưng không cây cỏ trăng thời thấp
Vút mắt càn khôn cát bụi xa
Văn thiếu nước non, đâu ý lạ?
Người không sương gió, chửa tay già
Ải Tần ai bảo đường đi hiểm?
Đầu ngựa tơi bời khói cuộn hoa
(Người dịch: Đông Xuyên. Nguồn: http://vssb.org/forum/viewtopic.php?p=3865...7e7e744ad0c945)

Tuy nhiên, chưa bài thơ nào dịch sát nghĩa với bài thơ cả.  Tiếc là mình dốt, không thì cũng làm được một điều gì đó.
À, mới nhận ra là cái chữ ký của bạn Pin nó có hai câu trong bài này. À ra thế!

Nice view for a life.

[div align=\\\"center\\\"]Vô dục thường giao tâm tự thuỷ,
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
[/div]


[div align=\\\"center\\\"]Tham gia bầu chọn: Những bài thơ Đường bạn yêu thích nhất[/div]

[div align=\\\"center\\\"]A Phởn lăng nhăng thi tập.[/div] :grin:

[div align=\\\"center\\\"]Tiền V.K.S thi tập[/div]

Offline New member

  • *
  • Juventini
  • Posts: 219
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #89 on: December 17, 2007, 12:18 PM »
Logged
Đọc bài thơ này từ lâu lẩu lầu lâu rồi, chép nó vào trong sổ tay. Tác giả là Phạm Công Trứ, nhưng mình tra thì có những... 2 Phạm Công Trứ, một là nhà thơ đã viết ra những áng thơ nhẹ nhàng của "Lời thề cỏ may" và một nữa là Thái tể Phạm Công Trứ, một nhà quân sự thời Lê, cũng là đồng tác giả của Đại Việt sử ký tục biên, tạo nên bộ Đại Việt sử ký nổi tiếng.

Không biết của Phạm Công Trứ nào, nhưng là của Phạm Công Trứ.  
Tặng những người có thú vui tao nhã... giống tớ nhé!

Thưởng trà

___ Phạm Công Trứ ___

Trăng lên hoa dần nở
Ấm súc nước vừa sôi
Trăng sáng vì hoa đấy
Hoa nở vì trăng thôi

Tay nâng một chén trà
Trà mộc tự tay pha
Bắt chước vị tiên trích
Mời trăng rồi mời hoa

Hoa khép trăng cũng xế
Thoang thoảng một mùi hương
Te te tiếng gà gáy
Thức luôn, hay lên giường

Qua một đêm thức gần hết đêm, đến 5h sáng, mình cũng... phân vân, không biết là nên "thức luôn hay lên giường". Cuối cùng cũng phải đi theo tiếng gọi của đôi mắt. Cố mãi, trằn trọc, cũng được vài tiếng. Lẽ ra định Post luôn từ lúc nghĩ, nhưng tiếc là lúc ấy tắt máy rồi.

Chúc các bạn thưởng trà vui vẻ.
Always new...

Offline Cammy

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 520
  • Joined: Sep 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
  • Gender: Female
« Reply #90 on: December 18, 2007, 11:32 PM »
Logged
Đểu nhờ! Trong đây toàn là mình post bài, hôm nay lại nghĩ đến một bài, tại hôm nay vừa nghe đọc thơ xong  Thấy lại càng thích! Dễ thương không chịu được.

Mình luôn ngạc nhiên về cái cách các nhà thơ cảm nhận... Và cái cách của Xuân Quỳnh thì đúng là...

Chuyện cổ tích về loài người

Trời sinh ra trước nhất
Chỉ toàn là trẻ con
Trên trái đất trụi trần
Không dáng cây ngọn cỏ
Mặt trời cũng chưa có
Chỉ toàn là bóng đêm
Không khí chỉ màu đen
Chưa có màu sắc khác

Mắt trẻ con sáng lắm
Nhưng chưa thấy gì đâu!
Mặt trời mới nhô cao
Cho trẻ con nhìn rõ
Màu xanh bắt đầu cỏ
Màu xanh bắt đầu cây
Cây cao bằng gang tay
Lá cỏ bằng sợi tóc
Cái hoa bằng cái cúc
Màu đỏ làm ra hoa

Chim bấy giờ sinh ra
Cho trẻ nghe tiếng hót
Tiếng hót trong bằng nước
Tiếng hót cao bằng mây
Những làn gió thơ ngây
Truyền âm thanh đi khắp
Muốn trẻ con được tắm
Sông bắt đầu làm sông
Sông cần đến mênh mông
Biển có từ thuở đó
Biển thì cho ý nghĩ
Biển sinh cá sinh tôm
Biển sinh những cánh buồm
Cho trẻ con đi khắp
Đám mây cho bóng rợp
Trời nắng mây theo che
Khi trẻ con tập đi
Đường có từ ngày đó
Nhưng còn cần cho trẻ
Tình yêu và lời ru
Cho nên mẹ sinh ra
Để bế bồng chăm sóc

Mẹ mang về tiếng hát
Từ cái bống cái bang
Từ cái hoa rất thơm
Từ cánh cò rất trắng
Từ vị gừng rất đắng
Từ vết lấm chưa khô
Từ đầu nguồn cơn mưa
Từ bãi sông cát vắng...

Biết trẻ con khao khát
Chuyện ngày xưa, ngày sau
Không hiểu là từ đâu
Mà bà về ở đó
Kể cho bao chuyện cổ :
Chuyện con cóc, nàng tiên
Chuyện cô Tấm ở hiền
thằng Lý Thông ở ác...
Mái tóc bà thì bạc
Con mắt bà thì vui
Bà kể đến suốt đời
Cũng không sao hết chuyện
Muốn cho trẻ hiểu biết
Thế là bố sinh ra
Bố bảo cho biết ngoan
Bố dạy cho biết nghĩ
Rộng lắm là mặt bể
Dài là con đường đi
Núi thì xanh và xa
Hình tròn là trái đất...

Chữ bắt đầu có trước
Rồi có ghế có bàn
Rồi có lớp có trường
Và sinh ra thầy giáo ...
Cái bảng bằng cái chiếu
Cục phấn từ đá ra
Thầy viết chữ thật to:
"Chuyện loài người" trước nhất.

Hay nhờ!
Những ngày dài đem giấu vào ký ức
Để u buồn thấm đẫm cả con tim
Biết đâu nhớ, những ngày không hẹn trước
Để người dưng đâu nỗi mãi kiếm tìm

Offline ^CIAO^

  • *
  • JFC Wonderkid
  • Posts: 100
  • Joined: Dec 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #91 on: December 19, 2007, 09:54 AM »
Logged
Bài thơ này với tớ là 1 kỷ niệm ko thể quên vì đó chính là đề thi vào chuyên văn năm lớp 6 của tớ. Làm bài hoàn toàn theo cảm xúc, rất ngô nghê ý.   Nhanh thật đấy ! Giờ đọc lại thấy hay ghê hiihii
Ghost of a rose

Offline Dungmit

  • *
  • Youngster
  • Posts: 25
  • Joined: Dec 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #92 on: December 20, 2007, 09:07 AM »
Logged
"Ấm áp không phải khi ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người  bạn thương yêu.
Ấm áp không phải khi bạn đội chiếc mũ len, mà là khi đầu bạn dựa vào một bờ vai tin cậy.
Ấm áp không phải khi bạn dùng hay tay xuýt xoa, mà là khi tay ai kia khẽ nắm lấy bàn tay bạn.
Ấm áp không phải khi bạn nói “ấm quá”, mà là khi có người thì thầm với bạn: “Có lạnh không?”.
Ấm áp chưa hẳn là khi bạn ôm ai đó thật chặt, mà là khi ai đó khoác vai bạn thật khẽ.
Và ấm áp là khi mùa thu qua, cái lạnh ùa về… Có một ai đó khẽ thì thầm vào tai bạn: “Chúc em một mùa đông ấm áp!”  
ONCE UPON THE TIME...

Offline Cammy

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 520
  • Joined: Sep 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
  • Gender: Female
« Reply #93 on: December 24, 2007, 12:51 AM »
Logged
Chúc mừng Giáng sinh.

Tớ chợt nhớ tới "Cô bé bán diêm", nhớ những giấc mơ, những hình ảnh, những que diêm xung quanh cô bé...

Đêm giáng sinh, ai cũng ước mong một điều gì đó thật ấm áp... Thật ấm! Bạn và tôi!...

Cô bé ước mơ một bếp lửa, một gia đình...

[div align=\\\"center\\\"]Cô bé bán diêm[/div]

[div align=\\\"center\\\"][/div]

Rét dữ dội. Tuyết rơi. Trời đã tối hẳn. Đêm nay là đêm giao thừa.

Giữa trời đông giá rét, một em gái nhỏ đầu trần, chân đi đất, đang dò dẫm trong đêm tối.

Lúc ra khỏi nhà em có đi giày vải, nhưng giày vải phỏng có tác dụng gì kia chứ !

Giày ấy của mẹ em để lại, rộng quá, em đã liên tiếp làm văng mất cả hai chiếc khi em chạy qua đường, vào lúc hai chiếc xe ngựa đang phóng nước đại.

Chiếc thứ nhất bị xe song mã nghiến, rồi dính theo tuyết vào bánh xe; thế là mất hút. Còn chiếc thứ hai, một thằng bé lượm được, cười sằng sặc, đem tung lên trời. Nó còn nói với em bé rằng nó sẽ giữ chiếc giày để làm nôi cho con chó sau này.

Thế là em phải đi đất, chân em đỏ ửng lên, rồi tím bầm lại vì rét.

Chiếc tạp dề cũ kỹ của em đựng đầy diêm và tay em còn cầm thêm một bao.

Em cố kiếm một nơi có nhiều người qua lại. Nhưng trời rét quá, khách qua đường đều rảo bước rất nhanh, chẳng ai đoái hoài đến lời chào hàng của em.

Suốt ngày em chẳng bán được gì cả và chẳng ai bố thí cho em chút đỉnh. Em bé đáng thương, bụng đói cật rét, vẫn lang thang trên đường. Bông tuyết bám đầy trên mái tóc dài xõa thành từng búp trên lưng em, em cũng không để ý.

Cửa sổ mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố sực nức mùi ngỗng quay. Chả là đêm giao thừa mà ! Em tưởng nhớ lại năm xưa, khi bà nội hiền hậu của em còn sống, em cũng được đón giao thừa ở nhà. Nhưng thần chết đã đến cướp bà em đi mất, gia sản tiêu tán và gia đình em đã phải lìa ngôi nhà xinh xắn có dây trường xuân leo quanh, nơi em đã sống những ngày đầm ấm, để đến chui rúc trong một xó tối tăm, luôn luôn nghe những lời mắc nhiếc, chửi rủa.

Em ngồi nép trong một góc tường, giữa hai ngôi nhà, một cái xây lùi lại một chút.

Em thu đôi chân vào người, nhưng mỗi lúc em càng thấy rét buốt hơn.

Tuy nhiên em không thể nào về nhà nếu không bán được ít bao diêm, hay không ai bố thí cho một đồng xu nào đem về; nhất định là cha em sẽ đánh em.

Vả lại ở nhà cũng rét thế thôi. Cha con em ở trên gác, sát mái nhà và, mặc dầu đã nhét giẻ rách vào các kẽ hở trên vách, gió vẫn thổi rít vào trong nhà. Lúc này đôi bàn tay em đã cứng đờ ra.

Chà ! Giá quẹt một que diêm lên mà sưởi cho đỡ rét một chút nhỉ ? Giá em có thể rút một que diêm ra quẹt vào tường mà hơ ngón tay nhỉ ? Cuối cùng em đánh liều quẹt một que diêm. Diêm bén lửa thật là nhạy. Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, dần dần biếc đi, trắng ra, rực hồng lên quanh que gỗ, sáng chói trông đến vui mắt.

Em hơ đôi tay trên que diêm sáng rực như than hồng. Chà ! Ánh sáng kỳ diệu làm sao ! Em tưởng chừng như đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng. Trong lò, lửa cháy nom đến vui mắt và tỏa ra hơi nóng dịu dàng.

Thật là dễ chịu ! Đôi bàn tay em hơ trên ngọn lửa; bên tay cầm diêm, cái ngón cái nóng bỏng lên. Chà ! Khi tuyết phủ kín mặt đất, gió bấc thổi vun vút mà được ngồi hàng giờ như thế, trong đêm đông rét buốt, trước một lò sưởi, thì khoái biết bao!

Em vừa duỗi chân ra sưởi thì lửa vụt tắt, lò sưởi biến mất. Em ngồi đó, tay cầm que diêm đã tàn hẳn. Em bần thần cả người và chợt nghĩ ra rằng cha em đã giao cho em đi bán diêm; đêm nay, về nhà thế nào cũng bị cha mắng.

Em quẹt que diêm thứ hai, diêm cháy và sáng rực lên. Bức tường như biến thành một tấm rèm bằng vải màn. Em nhìn thấu tận trong nhà. Bàn ăn đã dọn, khăn trải trắng tinh, trên bàn bày toàn bát đĩa bằng sứ quý giá, và có cả một con ngỗng quay. Nhưng điều kỳ diệu nhất là ngỗng ta nhảy ra khỏi dĩa và mang cả dao ăn, phóng sết, cắm trên lưng, tiến về phía em bé.

Rồi... que diêm vụt tắt; trước mặt em chỉ còn là những bức tường dầy đặc và lạnh lẽo.

Thực tế đã thay thế cho mộng mị: chẳng có bàn ăn thịnh soạn nào cả, mà chỉ có phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xoá, gió bấc vi vu và mất ngừơi khách qua đường quần áo ấm áp vội vã đi đến những nơi hẹn hò, hoàn toàn lãnh đạm với cảnh nghèo khổ của em bé bán diêm.

Em quẹt que diêm thứ ba. Bỗng em thấy hiện ra một cây thông Noel. Cây này lớn và trang trí lộng lẫy hơn cây mà em đã được thấy năm ngoái qua cửa kính một nhà buôn giàu có. Hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi và rất nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ như những bức bày trong các tủ hàng, hiện ra trước mắt em bé. Em với đôi tay về phía cây... nhưng diêm tắt. Tất cả những ngọn nến bay lên, bay lên mãi rồi biến thành những ngôi sao trên trời.

- Chắc hẳn có ai vừa chết, em bé tự nhủ, vì bà em, người hiền hậu độc nhất đối với em, đã chết từ lâu, trước đây thường nói rằng: "Khi có một vì sao đổi ngôi là có một linh hồn bay lên trời với thượng đế".

Em quẹt một que diêm nữa vào tường, một ánh sáng xanh tỏa ra xung quanh và em bé nhìn thấy rõ ràng là bà em đang mỉm cười với em.

- Bà ơi ! Em bé reo lên, cho cháu đi với ! Cháu biết rằng diêm tắt thì bà cũng biến đi mất như lò sưởi, ngỗng quay và cây Noel ban nãy, nhưng xin bà đừng bỏ cháu ở nơi này; trước kia, khi bà chưa về với thượng đế chí nhân, bà cháu ta đã từng sung sướng biết bao ! Dạo ấy bà đã từng nhủ cháu rằng nếu cháu ngoan ngoãn cháu sẽ được gặp lại bà; bà ơi! cháu van bà, bà xin với Thượng Đế chí nhân cho cháu về với bà. Chắc Người không từ chối đâu.

Que diêm tắt phụt và ảo ảnh rực sáng trên khuôn mặt em bé cũng biết mất.

Thế là em quẹt tất cả những que diêm còn lại trong bao. Em muốn níu bà em lại ! Diêm nối nhau chiếu sáng như giữa ban ngày. Chưa bao giờ em thấy bà em to lớn và đẹp lão như thế này. Bà cụ cầm lấy tay em, rồi hai bà cháu bay vụt lên cao, cao mãi, chẳng còn đói rét, đau buồn nào đe dọa họ nữa. Họ đã về với Thuợng đế.

Sáng hôm sau, tuyết vẫn phủ kín mặt đất, nhưng mặt trời lên, trong sáng, chói chang trên bầu trời xanh nhợt. Mọi người vui vẻ ra khỏi nhà.

Trong buổi sáng lạnh lẽo ấy, ở một xó tường người ta thấy một em gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười. Em đã chết vì giá rét trong đêm giao thừa.

Ngày mồng một đầu năm hiện lên trên tử thi em bé ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẵn. Mọi người bảo nhau: "Chắc nó muốn sưởi cho ấm!." Nhưng chẳng ai biết những cái kỳ diệu em đã trông thấy, nhất là cảnh huy hoàng lúc hai bà cháu bay lên để đón lấy những niềm vui đầu năm


Mình không có định nghĩa về ngày giáng sinh. Giáng sinh cũng không phải là ngày đặc biệt với mình... Nhưng, chia sẻ những cảm xúc của mình với em bé! Tự nhiên thấy đôi mắt mình nóng ấm!

Chợt nghĩ: Giáng sinh năm nay, như bao nhiêu giáng sinh khác, trời thật lạnh...
Những ngày dài đem giấu vào ký ức
Để u buồn thấm đẫm cả con tim
Biết đâu nhớ, những ngày không hẹn trước
Để người dưng đâu nỗi mãi kiếm tìm

Offline Forever Young

  • *
  • Juventini
  • Posts: 351
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #94 on: January 17, 2008, 11:36 PM »
Logged
Có một bài thơ tặng cho nước mắt!
Tớ vừa đọc được bài này xong. Thấy... tương đối hay. Thấy sợ thế! Hóa ra nước mắt cũng quan trọng nhỉ?

Một lần em khóc
Anh vội dỗ dành
"Em ơi đừng khóc"
Mắt liền khô nhanh

Lần sau em khóc
Anh cười, nhìn em
"Em thật là ngốc"
Mắt em ướt mèm

Lần nữa em khóc
Anh chẳng quan tâm
"Rồi em tự nín!"
Tim em ướt đầm

Một lần...Nhiều lần...
Nghe em nức nở
Anh bèn mở cửa
Bước vội ra sân

Nước mắt của em
Làm anh bực bội
làm anh bối rối
Làm anh mệt người

Vậy thì anh ơi
Em không khóc nữa
Mắt em cay xé
Tình em cạn khô...

Em cũng không ngờ
Anh cũng không ngờ
Không còn nước mắt
Tình mình còn? Không!

Thụy Anh

Bài này chưa có tên, nhưng chắc là mai sẽ có tên thôi!  Đọc bài này tớ thấy sợ, một ngày có lẽ mình cũng thế!
[div align=\\\"center\\\"]Vô dục thường giao tâm tự thuỷ,
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
[/div]


[div align=\\\"center\\\"]Tham gia bầu chọn: Những bài thơ Đường bạn yêu thích nhất[/div]

[div align=\\\"center\\\"]A Phởn lăng nhăng thi tập.[/div] :grin:

[div align=\\\"center\\\"]Tiền V.K.S thi tập[/div]

Offline Cammy

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 520
  • Joined: Sep 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
  • Gender: Female
« Reply #95 on: March 17, 2008, 05:12 PM »
Logged
Hôm nay đọc được một bài thơ hay! À, mình thấy hay, không biết người khác có thấy hay không!

[div align=\\\"center\\\"]Em gầy như liễu trong thơ cổ[/div][/b]

[div align=\\\"right\\\"]---Nguyên Sa---[/div]

Em ốm nghe trời lượng đã hao
Em ngồi trong nắng mắt xanh xao
Anh đi giữa một ngàn thu cũ
Nhớ mãi mùa thu bẽn lẽn theo

Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh Đường

Anh nhớ sông có nguyệt lạ lùng
Có trời lau lách chỗ hư không
Em tìm âu yếm trong đôi mắt
Thấy cả vô cùng dưới đáy sông

Anh nắm tay cho chặt tiếng đàn
Tiếng mềm hơi thở, tiếng thơm ngoan
Khi nghe tiếng lạnh vào da thịt
Nhớ tiếng thơ về có tiếng em.
« Last Edit: March 17, 2008, 05:24 PM by Cammy »
Những ngày dài đem giấu vào ký ức
Để u buồn thấm đẫm cả con tim
Biết đâu nhớ, những ngày không hẹn trước
Để người dưng đâu nỗi mãi kiếm tìm

Offline Cammy

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 520
  • Joined: Sep 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
  • Gender: Female
« Reply #96 on: June 12, 2008, 06:03 PM »
Logged
Ha ha... Hôm nay đọc bài này thấy hài thế! Post lên cho cả nhà cùng đọc nè:

Giá như

Yêu em tóc đã bạc rồi
Trái tim không biết nói lời mộng mơ

Giá như gặp tự ngày xưa
Anh không vướng víu giàn dưa vườn cà

Giá như chưa có người ta
Tầm xuân lúc nụ khi hoa sợ gì

Giá như ở tuổi đương thì
Hồ Tây tát cạn, Ba Vì xô nghiêng

Giá như anh có máu điên
Xây hồ bán nguyệt, sắm thuyền rong chơi

Giá như chẳng có ông trời
Đưa em du lịch nước người cho sang

Giá như lắm của nhiều vàng
Ta thuê thợ đúc tượng nàng khắp nơi

Giá như có kiếp luân hồi
Kiếp sau anh chỉ đợi người hôm nay

Giá như là nói cho hay
Biết rằng trời rộng mây bay lắm đường...


Biết là thế!

À quên tác giả. Bài này của Trần Nhương
Những ngày dài đem giấu vào ký ức
Để u buồn thấm đẫm cả con tim
Biết đâu nhớ, những ngày không hẹn trước
Để người dưng đâu nỗi mãi kiếm tìm

Offline AClove

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 771
  • Joined: Apr 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #97 on: July 28, 2008, 09:24 PM »
Logged
Cái topic của mình loạn roài....
Mình mà là mod mình del luôn cả topic đi cho xong...
Lằng nhà lằng nhằng.........
==
[div align=\\\"center\\\"]
Thuyền Và Biển

Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển

"Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi

Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa... vẫn xa

Những đêm trắng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ

Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu

Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau - rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió

Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.
[/div]
[div align=\\\"right\\\"]Một ngày nữa lại trôi qua...
Và... em đang nhớ anh...
.....Nhớ rất nhiều...
[/i][/color][/div]

0 Members and 1 Guest are viewing this topic.