Author Topic: Bạn có từng "thất bại" ?!  (Read 3698 times)

Description:

Offline blueweb

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 1,042
  • Joined: Feb 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« on: October 04, 2005, 01:10 AM »
Logged
Khg thể phủ nhận 1 điều là tôi lúc nào cũng mang tâm trạng sợ thất bại, cho dù biết rằng tôi đã cố gắng rất nhiều.
Mặc dù biết rằng trong cái guồng quay khắc nghiệt của csống hiện nay , chúng ta phải nắm bắt từng cơ hội đến trong csống, tôi luôn sợ mình sẽ bỏ mất một cơ hội nào đó...dần dần tôi trở thành con người ôm đồm mọi việc, nó khiến tôi nhiều khi chán nản muốn buông xuôi tất cả, thời gian rãnh rỗi tôi chỉ muốn ngủ vùi bù lại cho những hôm thiếu ngủ hoặc lại ngồi vào máy tính để thiết kế những điều mình thích ... dần dần tôi cảm thấy cái khỏang không gian đơn độc ấy là khoảng không gian hạnh phúc nhất của tôi. Tôi từ chối những buổi shopping cùng mẹ chỉ vì nghĩ rằng cái thời gian ấy tôi có thể làm khối việc cho mình !.
Lúc trước đây thời gian tôi có thể gặp bạn bè chỉ là 1 tiếng ăn trưa, mà trong câu chuyện cũng chỉ là than thở về sự căng thẳng trong công việc. Tôi thường xuyên hủy những cuộc hẹn cuối tuần với bạn bè ...nhưng rồi tôi cũng chẳng ở nhà lâu với gia đình, tôi yêu thích cái cảm giác đơn độc khi đi vào xem sách ở những Hiệu sách lớn ở trung tâm Sài Gòn, thích cảm nhận cái dư vị khá tĩnh lặng giữa cái chốn đông người.

Tôi cũng mừng vì hiện tại tôi chưa có người yêu và cũng chưa yêu ai bao giờ, có lẽ người tôi yêu nhiều nhất hiện nay là bản thân tôi ! (vì có nhiều mâu thuẫn xuất hiện trong tình cảm, nó đẩy suy nghĩ của tôi theo xu hướng tiêu cực trong tcảm). Tôi thực sự nghĩ rằng tôi sẽ chẳng mang lại hạnh phúc cho người yêu tôi khi bản thân tôi chỉ nghĩ đến công việc, người đó sẽ chán khi ở bên tôi, quỹ thời gian rãnh rỗi eo hẹp của tôi, tôi dành trọn cho bản thân.
Thật sự trong thâm tâm tôi , tôi nhận ra được những thay đổi của mình, tôi không muốn vậy nhưng điều gì cứ khiến tôi cứ phải làm ngược lại. Phải chăng vì là phụ nữ tôi sợ sẽ bị bỏ lại bởi những người giỏi hơn...tôi không sợ thất bại chỉ sợ là mình không làm đuợc bằng hết khả năng của mình thôi để rồi đón nhận cái thất bại đó sẽ đắng cay lắm.

Lúc này tôi đang cố gắng thay đổi mình 1 chút, dành thời gian cho gia đình nhiều hơn, đi học những jì mình đang ấp ủ cho cviệc trong tương lai, rèn luyện sức chịu đựng của bản thân, cố gắng giữ gìn sức khỏe, và mở rộng lòng mình hơn với những bạn bè xung quanh...
Tôi thừa nhận tôi là 1 người may mắn trong công việc (nhưng cũng khg phải luôn hoàn toàn là thế) nhưng để thừa hưởng được sự may mắn đó toàn vẹn tôi tự hứa là sẽ cố gắng nhiều.

Offline blueweb

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 1,042
  • Joined: Feb 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #1 on: October 04, 2005, 01:16 AM »
Logged
Một bài khá hay mà BW tình cờ đọc đc trên ttvnol


Thế nào là thành công? Và thế nào là thất bại? Mọi người có thể cho rằng thành công đồng nghĩa với tiền tài, danh vọng còn thất bại thì ngược lại. Tôi cũng từng nghĩ như thế.

Còn nhớ cách đây hơn 2 năm, khi biết mình trượt đại học, tôi đã nghĩ không thể có thất bại nào kinh khủng hơn thế. Ở nhà, không đi học, không nghề ngỗng, tưởng như thế giới đóng chặt cửa với tôi. Tôi đã thề với mình rằng nếu tôi làm lại được từ đầu, tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy tôi có năng lực như thế nào, tôi là ai.

Có lẽ số phận cũng ưu ái nhiều khi nó để cho tôi đạt được kết quả khá cao trong lần thi đại học thứ 2. Và rồi, mọi chuyện tiến triển thuận lợi không ngờ. Tôi chỉ cần đặt mục tiêu và phấn đấu thì kết quả hầu như đều trong tầm tay. Đứng đầu khoa kỳ thi học kỳ 1 và học kỳ 2, đứng đầu kỳ thi vào lớp chất lượng cao, gây ấn tượng và đoạt giải trong một cuộc thi dành cho sinh viên năm trên... dường như trong mắt thầy cô và bạn bè, tôi là một cái gì xuất sắc, lúc nào cũng là số 1.

Có thể bạn không tin, nhưng từng ngày, từng giờ, tôi thấy mình đang thất bại. Dường như tôi không còn là tôi, hồn nhiên và đầy xúc cảm của ngày nào. Ngày xưa tôi say mê cuộc đời này, thích thú và sẵn sàng dành thật nhiều thời gian cảm nhận hơi thở của nó. Ngày nay, tôi vẫn còn say mê, nhưng đó là niềm say mê công việc, cộng với chút cuồng vọng về tiếng tăm. Tôi không còn thời gian để quan tâm đến bạn bè nữa. Những người tôi từng rất yêu quý và họ từng rất thương yêu tôi giờ đều dần cảm thấy xa cách với tôi. Họ bảo rằng lúc nào tôi cũng bận rộn, rằng dường như để có một buổi đi chơi với tôi khó còn hơn cả nói chuyện với tổng thống. Lúc nào gọi điện, họ cũng chỉ thấy tôi lúc với đống bài tập, khi thì sách vở nghiên cứu... chẳng lúc nào tôi thảnh thơi tán gẫu, (thậm chí) nói xấu người này người kia với họ cả. Ngay cả sinh nhật tôi, cũng phải rất khó khăn họ mới thuyết phục được tôi tổ chức vì thời gian đó tôi còn bận với cái nghiên cứu khoa học.

Tôi không thanh minh mà cũng không thể thanh minh được. Ngày xưa tôi yêu thương những người xung quanh mình, lo lắng, quan tâm đến những vấn đề của họ vì tôi thảnh thơi, không lo lắng gì. Nhưng bây giờ, có lẽ sự ám ảnh của nỗi sợ trượt ngã lần trước, cộng thêm niềm say mê khi khám phá một chân trời mới trong học tập đã trói buộc quỹ thời gian và những mối quan hệ của tôi. Một người bạn đã rời bỏ tôi vì bạn ấy không chịu được sự thay đổi này. Và tôi lo, không biết rằng sẽ còn bao nhiêu người, chán nản vì tôi, mà bỏ tôi đi nữa.

Người yêu tôi bảo rằng anh cần một người tinh tế, dịu dàng và quyến rũ, mang lại cho anh sự bình yên, một người mà hình như chỉ ngày xưa mới thấp thoáng bóng trong tôi. Anh bảo rằng anh buồn và thất vọng. Nhưng anh bảo anh vẫn yêu tôi. Và vì anh yêu tôi nên anh chấp nhận. Cuộc sống khắc nghiệt nơi đất khách đã khiến anh buộc phải chấp nhận những thay đổi cùng với sự khô cằn ngày một tăng của tôi, chỉ để hướng tới một tương lai mà "hai ta cùng bên nhau". Anh bảo rằng chỉ với niềm hy vọng mong manh đó, cái niềm hy vong mà giờ đây anh đặt hết lên vai tôi, anh mới có thể tiếp tục sống ở nơi xa xôi đó.

Nhiều lúc tôi thấy thực sự sợ hãi. Sợ hãi trước một viễn cảnh tương lai, khi mà rồi anh về nước, và tôi vẫn thế này. Mà tôi biết là rồi tôi cũng sẽ vẫn thế này thôi, vì niềm say mê học và khẳng định bản thân vẫn còn đó, và thú thực là rất khó để cho tôi trèo xuống con ngựa đang phi nước đại. Rồi anh sẽ tiếp tục thất vọng. Và anh sẽ không hạnh phúc. Trừ phi anh không yêu tôi nữa...

Đôi khi có những điều không thể khẳng định được rõ nó là cái gì từ cái nhìn đầu tiên. Thất bại hay thành công, nếu không đi hết cuộc đời dài đằng đẵng này, làm sao ta có thể biết nổi?

Thôi thì nhiều lúc tôi cũng đành tự nhủ mình rằng: đời còn dài lắm, cứ cố bước tiếp thôi... Đến đâu thì đến...


Cách đây khg lâu, người bạn viết bài này đã nói với BW, bạn ấy và người yêu đã chia tay... đó có xem là thất bại của bạn ấy khg nhỉ ?!

Offline bupbe_vui

  • *
  • Youngster
  • Posts: 33
  • Joined: Jun 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #2 on: October 04, 2005, 06:49 AM »
Logged
Có thể đó là một thất bại của bạn ấy. Không thể trách bạn ấy vì bạn ấy có những nỗi buồn trong quá khứ, vì bạn ấy hiện tại vẫn đang hứng thú với những niềm vui trong học tập. Nhưng thương bạn ấy nhiều hơn. Sống mà không thể tận hưởng cuộc sống, không có tình yêu thì đó là một điều thất bại lớn.
[span style=\\\'font-size:14pt;line-height:100%\\\'][span style=\\\'color:orange\\\']Return![/span][/span]

Offline Flowersin_ice_2005

  • *
  • Juventini
  • Posts: 217
  • Joined: Jul 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #3 on: October 04, 2005, 11:57 AM »
Logged
Nói khg sợ thì khg phải, nhưng cần phải chấp nhận nó, thất bại đồng thời bạn sẽ rút ra đc kinh nghiệm cho bản thân, điều mình sợ là sau thất bại mình khg thể tiếp tục tự "đứng lên" đc, buông xuôi tất cả. Có nhiều việc mình đặt cả niềm tin vào đó nhưng cuối cùng kết quả lại khg như mình tin là thế và cái cảm giác hụt hẫng wá lớn làm mình muốn buông xuôi tất cả...
Nhưng đến 1 lúc nào đó mình nhận ra rằng thật sự khg phải chỉ có 1 mình mình là thất bại, có vô vàn những người khác cũng thế nhưng họ đã cố gắng vượt qua đc, có nhìu người qua sự thất bại đó họ càng sống tốt hơn lúc trước, họ như thế tại sao mình khg như thế đc...
... em mơ đến 1 nơi bình yên, nơi ấy em với anh như 2 người xa lạ...

Offline Bianconeri_tt

  • *
  • Promising Youngster
  • Posts: 61
  • Joined: Nov 2004
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #4 on: October 07, 2005, 12:51 PM »
Logged
tôi đã từng thất bại trong tình yêu và trong cuộc sống ,nhưng tôi không bao giờ sợ thất bại bởi fải trải qua thất bại thì mới thấy được hương vị của chiến thằng trong thành công ,còn trong tình bạn tôi thật sự là một người thành công !
[span style=\\\'font-size:12pt;line-height:100%\\\'][span style=\\\'color:red\\\']
 
THE WALL IN MY HEART
FORZA JUVE FORZA DEL
[/span][/span]

Offline batau

  • *
  • Youngster
  • Posts: 9
  • Joined: Feb 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #5 on: October 15, 2005, 09:51 AM »
Logged
Quote
Chúc mừng bạn, nếu trong tình bạn, bạn là người thực sự thành công vì tuyệt vời nhất rồi 
[div align=\\\"right\\\"][snapback]12446[/snapback][/div]
Thất bại là mẹ của thành công mà. người ta bảo "cái gì mà đạt được quá dễ thì khi bắt đầu lại bạn chẳng biết bắt đầu như thế nào". Cái chính là khi thất bại mình học được rất nhiều điều cố mà sửa lấy nó. Có thể sau này bạn lại fải quay lại cảm ơn người làm mình thất bại đấy.  
Hãy làm việc như chỉ có ngày hôm nay được làm việc
Hãy chơi như chỉ có ngày hôm nay được chơi
Hãy yêu như chỉ có hôm nay anh được yêu em.
Vậy hãy sống hết mình và chơi hết mình

Offline Flowersin_ice_2005

  • *
  • Juventini
  • Posts: 217
  • Joined: Jul 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #6 on: October 16, 2005, 11:18 PM »
Logged
Quote
"cái gì mà đạt được quá dễ thì khi bắt đầu lại bạn chẳng biết bắt đầu như thế nào".
[div align=\\\"right\\\"][snapback]13758[/snapback][/div]
Mình thích câu này, nó đúng với bản thân mình lắm. Nhìu khi mình nghĩ khg biết đó là may mắn của mình hay là xui xẻo tiềm ẩn nữa  
... em mơ đến 1 nơi bình yên, nơi ấy em với anh như 2 người xa lạ...

Offline juveinheart

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,193
  • Joined: Sep 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #7 on: June 29, 2006, 06:49 PM »
Logged
Thất bại thì thật là buồn nhưng cái quan trọng là bài học rút ra từ những thất bại đó, uhm với đệ tuy tuổi đời chưa mênh mông nhưng xét về cuộc sống những việc làm của bản thân thì ngẫm lại thất bại cũng không ít ! Tuy nhiên theo đệ nghĩ thì thất bại cũng nhiều khi cần phải trải qua , có như thế mới hoàn thiện được vốn sống và kinh nghiệm của mình.Chặng đường có gian nan vất vả có đắng cay thất bại thì mới hiểu được ý nghĩa của thành quả bạn tạo ra, mới biết chia sẻ với những người đã thất bại... Dẫu sao thì qua đó chúnh ta cũng đã thể hiện được cái tôi của mình và cũng đã dần biết nắm bắt lấy những cơ hội cho bản thân ! (sao tự dưng mình triết lý thế nhỉ ??? )
[span style=\\\'color:red\\\'][span style=\\\'font-size:14pt;line-height:100%\\\']... FORZA LA JUVE LA JUVE LA JUVE ALE'

E' BIANCONERA LA BELLA SIGNORA

FORZA LA JUVE LA JUVE LA JUVE ALE'

SOLO LA JUVE E' GRANDE LA JUVE ALE' ...
[/span][/span]

Offline old_trot

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 317
  • Joined: Nov 2004
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #8 on: June 30, 2006, 08:55 AM »
Logged
Thi trượt đh là lần thất bại đầu tiên. Cấp 3 bị thất tình. Lên ĐH cũng 1 2 lần thất tình. Giờ thì, ko có khái niệm thất bại.  Thật đấy.
Đôi lúc cảm giác hụt hẫng có thể khiến nghĩ đến sự buông xuôi nhưng nói chung, luôn hiểu đc những lúc đó mình cần gì nên là, vượt qua nó dễ dàng rùi.
Lúc nào cũng Okie, xinh tươi ![/color]

Offline cun_con

  • *
  • Youngster
  • Posts: 2
  • Joined: Jun 2006
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #9 on: June 30, 2006, 11:46 AM »
Logged
Trong cuộc sống ,có thất bại mới  nhìn thấy rõ mình đang ở mức độ nào.
Mà co thất bại nhiều thì thành công mới lớn.
TUI tự an ủi mình như vậy.

Offline juverofan

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 3,246
  • Joined: Jan 2005
  • Thanked: 1
  • Thanks: 40
« Reply #10 on: June 30, 2006, 01:15 PM »
Logged
Chả ai lớn lên mà không một lần thất bại điều căn bản là mình sẽ làm gì sau thất bại đó!
Roẹt .... roẹt ...
----------
Website: http://topvl.net
Phim phọt: http://movies.topvl.net
Việt Lốt: http://vietlott.topvl.net

Offline blueweb

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 1,042
  • Joined: Feb 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #11 on: July 18, 2006, 11:39 PM »
Logged
Đôi khi thấy mình cũng "tưng" thật   , buồn vui bất định, vui đó lại buồn ngay đó. Vui vì cái jì ?... không biết; buồn vì sao ?... càng không biết...
Đang suy nghĩ xem, thật sự mình đang thiếu điều gì, đang tìm kiếm điều gì...

Từ bé mình đã là đứa không chịu thua kém ai (trừ việc học ra thì chơi bời, quậy phá chả kém cạnh ai   ), những thứ mình muốn, những điều mình muốn thực hiện thì trc sau gì mình cũng làm cho bằng được...
... cái tính kiêu ngạo đó theo mình đến lớn, cùng với sự cảm nhận mình luôn gặp may mắn ở một khía cạnh nào dó trong cuộc sống đã khiến mình nghĩ rằng đã muốn gì thì phải có được điều ấy...

Quá tự tin vào bản thân đôi khi cũng là một thất bại lớn cho bản thân...
Cái cảm giác mình đang phải chịu sự thất bại thì thật là nặng nề, nó dày vò suy nghĩ của mình hằng ngày.
Đã mất niềm tin vài lần thì sẽ mất niềm tin mãi mãi...
...phải chăng mình đang đi tìm lại niềm tin cho bản thân sau những thất bại ??!!...

Muốn một lần được sống thực lòng mình với "người ta", nhưng sao khó quá... bởi mình cao ngạo hay bởi "người ta" lạnh lùng... có bao giờ mình đã thực sự muốn hiểu về người ta chưa hay mình chỉ muốn người ta phải hiểu mình ?!
Người ta đã quay đi rồi, chỉ còn lại một mình mình mà thôi... "ngày không tên khi bên em không là anh nữa,...rồi một ngày mình sẽ xa lạ nhau..."; anh có muốn thế không anh ?!

Offline old_trot

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 317
  • Joined: Nov 2004
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #12 on: July 19, 2006, 09:04 AM »
Logged
Chưa tìm được điều đang tìm kiếm thì cảm thấy vậy thôi mà, tưng tửng tưng tửng, lúc vui lúc buồn bất chợt ... Bản tính ai mà chả có chút kiêu ngạo hả cậu. Thi thoảng thấy có người kém mình một chút cũng tự dưng thấy dzui dzui hơn đó đấy thi. Còn sống trong cảnh thua kém mọi người nhiều cũng tự dưng cảm thấy tự ti hơn rất nhiều. Hì, đôi lúc có thể bản thân mỗi người  nhìn thấy được điều đó nhưng mà để sống theo ý mình được thì e là khó lắm. Người ta sống bằng 7 phần tiềm thức là chính và còn lại là sống với 3 phần ý thức mà thôi. Cậu có đọc lại cuốn "Cuộc sống thay đổi khi chúng ta thay đổi" chưa? Nói chung cái gì cũng có giai đoạn, có thời của nó. Phải trải qua hết mọi cảm xúc tình cảm khó chịu thì sẽ đến giai đoạn thoải mái vui vẻ, tràn trề sức sống thôi. Mọi cái đều có chu kỳ và giai đoạn của nó mà. Kiểu như phụ nữ đến ngày ấy, rồi qua cái ngày ấy lại vui vẻ phấn chấn đó thi. Tình yêu, cuộc sống có lẽ cũng thế. Hẳn cậu biết tớ đã từng trải qua những ngày tháng không vui vẻ gì nhưng giờ mọi cái đã khác, vẫn theo chiều hướng tốt đẹp và mình đều lần lượt có được những điều mà trước kia mình mong muốn đó thôi. Chắc sau này 1 thời gian ngắn, mọi thứ sẽ đc như ý cậu mong muốn thôi.   Thế nhé, tin đi ! Ai mà chẳng có lúc thế này thế kia ....
Lúc nào cũng Okie, xinh tươi ![/color]

Offline TÙNG_JUVE

  • *
  • JFC Wonderkid
  • Posts: 153
  • Joined: Jul 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #13 on: July 19, 2006, 09:44 AM »
Logged
Thất bại ?Đó là điều cần thiết cho mỗi người trong cuộc sống cũng như tình yêu.Nhưng kẻ thù lớn nhất ,đáng sợ nhất của người ta khi thất bại đó là sư yếu đuối,chán nản ,mất hết niềm tin vào cuộc sống.
    Đã có những lúc tôi thấy mình thật yếu đuối,đã có lúc tôi có ý định từ bỏ tất cả những đam mê của mình  để sống đơn giản hơn,để đừng bao giơ` phải thất bại nữa...Nhưng rồi tất cả sẽ qua ...Niềm tin vào bóng dá ,và bản thân mình chưa mất hăn trong tôi . Đam mê vân là đam mê,ươc mơ làm cầu thủ của tôi vẫn tiếp tục .Tôi đã mạnh mẽ đứng lên,đạp xe 20 cây số để tập bóng..........
   Bây giơ`nhớ lại những ngày tháng cấp 3 ấy.Tôi thầm cảm ơn bóng đá ,cảm ơn những thất bại ,đã giúp tôi tiến lên .Cho du` ko phải là 1 cầu thủ chuyên nghiệp như ươc mơ mà tôi muốn vươn tới nhưng ít nhât tôi cũng đã là 1 cầu thủ sinh viên nghiệp dư xuất sắc của trường được nhiều người biết đến.....
   Cảm ơn bóng đá ,cảm ơn nhưng thất bại ,cảm ơn anh delpiero........
Chiến thắng không quan trọng, đó là thứ duy nhất có giá trị

Offline blueweb

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 1,042
  • Joined: Feb 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #14 on: July 19, 2006, 03:28 PM »
Logged
Quote from: old_trot
Chưa tìm được điều đang tìm kiếm thì cảm thấy vậy thôi mà, tưng tửng tưng tửng, lúc vui lúc buồn bất chợt ... Bản tính ai mà chả có chút kiêu ngạo hả cậu. Thi thoảng thấy có người kém mình một chút cũng tự dưng thấy dzui dzui hơn đó đấy thi. Còn sống trong cảnh thua kém mọi người nhiều cũng tự dưng cảm thấy tự ti hơn rất nhiều. Hì, đôi lúc có thể bản thân mỗi người  nhìn thấy được điều đó nhưng mà để sống theo ý mình được thì e là khó lắm. Người ta sống bằng 7 phần tiềm thức là chính và còn lại là sống với 3 phần ý thức mà thôi. Cậu có đọc lại cuốn "Cuộc sống thay đổi khi chúng ta thay đổi" chưa? Nói chung cái gì cũng có giai đoạn, có thời của nó. Phải trải qua hết mọi cảm xúc tình cảm khó chịu thì sẽ đến giai đoạn thoải mái vui vẻ, tràn trề sức sống thôi. Mọi cái đều có chu kỳ và giai đoạn của nó mà. Kiểu như phụ nữ đến ngày ấy, rồi qua cái ngày ấy lại vui vẻ phấn chấn đó thi. Tình yêu, cuộc sống có lẽ cũng thế. Hẳn cậu biết tớ đã từng trải qua những ngày tháng không vui vẻ gì nhưng giờ mọi cái đã khác, vẫn theo chiều hướng tốt đẹp và mình đều lần lượt có được những điều mà trước kia mình mong muốn đó thôi. Chắc sau này 1 thời gian ngắn, mọi thứ sẽ đc như ý cậu mong muốn thôi.   Thế nhé, tin đi ! Ai mà chẳng có lúc thế này thế kia ....
Lâu lâu viết có chút tâm sự mà đã có người bảo "bị đơ à !" rùi  . Thiệt mai mốt hông dám viết nhăng nhít nữa, khg ấy lại gây bao nhiu hỉu nhầm    
Cám ơn cậu nhìu, lúc cậu có chuyện thì cậu sẵn sàng tâm sự với mình còn mình thì lại không thể nói đc jì với cậu được vào lúc này. Mình biết mọi chuyện đều có chu kỳ của nó, mình luôn tin cuộc sống mình là một guồng quay
Sự thật thì mãi vẫn là sự thật.
Sống quá nhiều vì cảm xúc thì sẽ chỉ mãi khổ sở với cái điều hư hư thực thực đó mà thôi..., hơn ai hết mình hiểu điều đó, mình cũng khg muốn chỉ vì cảm xúc của mình mà ảnh hưởng đến những người khác vì nó thật sự khg phải đúng như là cái cách mà người khác hiểu...  

Offline old_trot

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 317
  • Joined: Nov 2004
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #15 on: July 19, 2006, 04:14 PM »
Logged
Hehe, ừ, cậu nghĩ đúng đấy. Chứ không phải lúc nào cũng bộc lộ mình, người khác sẽ có thể cho là mình bất ổn, đánh giá sai thì chết. Bộc lộ vừa phải, yếu đuối vừa phải, tâm sự vừa phải thì người khác còn yêu còn quí, chứ lúc nào cũng não nề, buồn bã thì rốt cục thì tự nhiên ng khác đánh giá chả đúng về ta đâu. Đành rằng là sống thật với cảm xúc, nhưng mà nhiều người sẽ cho là bất ổn, nhạy cảm quá. Ai cũng có nhiều suy nghĩ rối ren, nhưng mà sau thì đâu cũng vào đó hết thôi.  


Nhớ lại hồi xưa mình thất tình vật vã ntn ...  mới thấy, con trai cũng nhiều người tệ thật. Nói chung là đàn ông con trai 25 tuổi đổ ra mới đáng để thích. Cũng may là sau rồi lại vớ phải một nguời khác, gọi là "của đền bù", mới biết được, yêu thật sự nó là ntn .... thì nghĩ lại ngày trẻ, sao mà thích một cách dại dột thế.
« Last Edit: July 19, 2006, 04:16 PM by old_trot »
Lúc nào cũng Okie, xinh tươi ![/color]

Offline Dido

  • *
  • Promising Youngster
  • Posts: 87
  • Joined: Jul 2006
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #16 on: August 06, 2006, 10:05 AM »
Logged
ai cũng bị ngã ít nhất một lần nhưng tốt hơn là để bản thân tự đứng dậy, thất bại ko phải là mất tất cả, đừng để mất niềm tin là ổn rồi, cố lên...
Vì em là con gái...chưa từng ngỏ lời cùng ai...hơ hơ hơ

Offline tiamo

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 1,591
  • Joined: Jan 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 1
  • Gender: Male
« Reply #17 on: August 06, 2006, 10:24 AM »
Logged

 Niềm tin là điều cấn thiết cho cuộc sống. Ai cũng từng thất bại nhưng hãy cứ tin vào tương lai phía trước
YM:nguoixaytoam

Mobile: 0912714242


      ===================================

.......Dù cho sau này cuộc sống có ra sao và chúng ta có trở nên như thế nào thì anh vẫn mãi yêu em......

Offline solo_enti

  • *
  • Juventini
  • Posts: 849
  • Joined: Jan 2006
  • Thanked: 0
  • Thanks: 1
« Reply #18 on: September 15, 2006, 10:03 AM »
Logged
Quote from: Sleeping_Sun

Kể cũng đúng        


Ko đúng thì sao? Quá đúng, quá chí lý ấy chứ
Thất bại. Ghét cay ghét 2 từ đó. Trong công việc, mình có làm gì đâu mà thất bại, 1 công việc ổn định, lương tháng đủ tiêu. Bạn bè, có lẽ mình thất bại. Tình yêu, mình cũng thất bại luôn...
Thế là cuộc đời toàn thất bại...Chán
Juve storia di un grande amore

    Nếu như ngày ấy, biết ta hạnh phúc sẽ không lìa xa bao khát khao đầy vơi. Nêu như ngày ấy, sống không hờn ghen thì ta đâu lạc lối bao năm. Ước sao thời gian trôi dạt về đây, yêu nhau để biết ta mãi luôn cần nhau. Trái tim nhỏ bé sống trong tình yêu, để buồn đau qua đi nhẹ nhàng
========================
Kiệt tác làm lay động cảm quan

Offline Loser

  • *
  • Youngster
  • Posts: 25
  • Joined: Nov 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #19 on: December 29, 2007, 08:53 PM »
Logged
Ai cũng có thất bại, người thất bại thì luôn luôn thất bại
Trust no one. Fears every one

0 Members and 1 Guest are viewing this topic.