Author Topic: Tiểu thuyết - sách hay, giới thiệu chút nào  (Read 18719 times)

Description:

Offline Sleeping_Sun

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,637
  • Joined: Nov 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #40 on: September 22, 2006, 08:45 AM »
Logged
Quote from: phươngthuỳ
Bạn nào đọc "Đồi gió hú " rồi thì thử giải thích cho mình xem sao người ta lại đánh giá cao nó cả Trà hoa nữ nữa đọc xong chả cảm thấy phê tý nào

Đó là tuỳ vào cảm nhận của từng người mà
Tuy nhiên với 2 cuốn Đồi gió hú và Trà hoa nữ thì nó được public công nhận roài , có lẽ bạn có cái nhìn văn học khác với đa số chăng ?  
[div align=\\\"center\\\"]
Welcome to JFC - H.A.T !
[/url]
Yahoo ID:nttminh87

Mời các bạn ghé thăm Blog của SS
[/div]

[div align=\\\"center\\\"]Vì sự phát triển chung của JFC - Cùng đóng quỹ JFC 2009 [/b][/div][/color]

Offline Pavelvnr

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,844
  • Joined: Oct 2004
  • Thanked: 416
  • Thanks: 408
  • Gender: Female
  • Người gác rừng bị lãng quên
« Reply #41 on: October 28, 2006, 02:12 PM »
Logged
Vừa ngại lập chủ đề mới, vừa muốn lôi cái topic này lên, vừa muốn hỏi. Chả liên quan gì đến tiểu thuyết hay nhưng cho vào đây vậy.

Xin hỏi all anh chị em trong JFC (đặc biệt là mem Sài Gòn): Hơn 1 năm trước TT&VH có một loạt bài "Chuyện Sài Gòn" của Nam Đan. Đó là loạt bài kiểu tạp ký, nói về cuộc sống thường ngày ở Sài Gòn. Loạt bài này rất hay nên nó tồn tại khoảng gần 1 năm gì đó.

Mấy tháng trước thì Nam Đan không viết nữa và có một loạt bài khác thế vào là "Hà Nội, quê hơn cả nhà quê". Có thông tin nói là loạt bài "Chuyện Sài Gòn" đã được xuất bản thành sách (đầu đề chắc cũng na ná như vậy). Nhưng Pavel đã tìm ở các hiệu sách HN & cả trên net cũng không thấy. Có anh em nào thấy cuốn sách của Nam Đan này xuất hiện không. Nếu như có ở HN thì tuyệt vời, còn không thì SG cũng được (chưa cần nhờ mua giùm đâu, hehe  ).

thxnkz all 
« Last Edit: December 17, 2012, 03:41 PM by PAVELVNR »
Phan Lâm An - Y!M: Pavluchkaaa

Offline Pavelvnr

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,844
  • Joined: Oct 2004
  • Thanked: 416
  • Thanks: 408
  • Gender: Female
  • Người gác rừng bị lãng quên
« Reply #42 on: October 28, 2006, 02:29 PM »
Logged
Các cụ nhà ta bảo "đường ở mồm" cấm có sai, hỏi phát là có cao thủ biết liền. Tiện thể copy từ saharavn về đây cho anh em xem. Mọi người nên tìm cuốn sách này đọc, vì nó thú vị lắm. Tiêu đề của nó bị đổi đi đôi chút cho nó có hơi hướng SG một chút.


Những Con Mắt Cư Xá

Giới thiệu về nội dung:

Nơi Xuất Bản : Nxb Thông Tấn
Tác Giả : Nam Đan
Ngày xuất bản : 11/2005
Giá bìa :  23 000  VNĐ

+MỤC LỤC

Kẹo kéo và tiến trình hiện đại hóa
Sài Gòn hô-vi-lô
Leeng keeng… tẩm quất rất phê
Cầy tơ và bi kịch
Chuyện phố Tây
Những con mắt cư xá
Nếu nhạc sĩ khóc
Keo dính chuột, và bà Tú Xương thời đại
Chuyện sau bữa buffet
Từ mì ăn liền đến đường chờ lún
Tổ quốc tí hon
Bữa sáng, bữa chiều và giấc mơ cuối đêm
Con rùa của cu Đan
Ý tưởng Tobia
Văn hóa giỏ rác và văn minh khăn giấy
Khi Thượng đế lơ đãng
Những cô dâu dưới tượng Đức Bà
Đầu ra
Kịch của X.
Lẩn thẩn chiều cuối năm
Lunar
Má hổng cho!
Đầu xuân cùng em đi lễ
Thương nhau ngày mưa
Những cọng cỏ hoang dại
Những nỗi lòng Thượng đế
Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai
Việt kiều du ký
Tiếng rao chìm mất
“Tôi chưa điên mà!”
A-đam thời A-coòng
Toán đại số và Hip-hop
Những sai lầm từ căn bản

Nhận xét của Báo Tuổi trẻ

Sài Gòn, giận và thương… (Những con mắt cư xá, Nam Đan - Nhà xuất bản Thông Tấn) TT - Một Sài Gòn thật gần gụi, thân quen nhưng còn bao điều có thể bạn chưa phát hiện, nay mở ra trên những trang sách Những con mắt cư xá của Nam Đan - một cây bút quen thuộc của chuyên mục Chuyện Sài Gòn của báo Thể Thao Và Văn Hóa. Đọc mà thương hơn Sài Gòn - chốn mưu sinh của bao thân phận di trú nhọc nhằn (Kẹo kéo và tiến trình hiện đại hóa, Leng keng… tẩm quất rất phê, Keo dán chuột và bà Tú Xương thời đại, Tiếng rao chìm mất...). Những người lao động nghèo xung quanh, nếu nhìn và lắng nghe không chút ơ hờ, có những hình ảnh làm ta cay mắt, có những ước mơ nhỏ bé mãi chỉ là giấc mơ làm ta thẩn người, chợt nhận ra mình xa lạ với mảnh đất này, cuộc sống này nhiều hơn mình tưởng. Còn một Sài Gòn khác, một Sài Gòn của những xôn xao, tùy tiện, của sự nhếch nhác, kém văn minh làm ta phát... giận. Đường trương bảng... “đường chờ lún”! Những hàng quán đầy rác thải dưới chân và văn minh... dùng giấy vệ sinh trên bàn. Những “ấn tượng khó phai” cho du khách vì thiếu nhà vệ sinh công cộng. Những sự hưởng thụ dễ khiến người ta vô tâm và vô tư. (Từ mì ăn liền đến đường chờ lún, Văn hóa giỏ rác và văn minh khăn giấy, Đầu ra…). Có một câu chuyện tưởng như “đi lạc” vào tập sách nhưng sẽ ở lâu trong trí nhớ người đọc: Con rùa của cu Đan. Tình yêu của cậu bé Đan dành cho con rùa xanh nhỏ bé được cất giấu kỹ để cùng cậu từ VN sang Mỹ làm người đọc cảm động. Vì đâu, nỗi cô đơn không xa lạ với con người từ ngày thơ trẻ… Dù có đôi tạp bút còn nhạt, những liên tưởng thú vị và chất liệu hiện thực được xâu chuỗi lại trong những “câu chuyện văn hóa” có duyên của Nam Đan đủ làm người đọc giận, thương và nhớ…
 

thxnk Duong Qua về thông tin này
Phan Lâm An - Y!M: Pavluchkaaa

Offline Pinturicchio

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,108
  • Joined: Nov 2004
  • Thanked: 5
  • Thanks: 4
« Reply #43 on: October 28, 2006, 02:35 PM »
Logged
Keke, chậm tay hơn rồi.

P/S: Nhân tiện cũng xin hỏi mọi người rằng ai đã từng đọc cuốn "Sợi chỉ đỏ mỏng manh" rồi cho biết nội dung nó thế nào với.
« Last Edit: October 28, 2006, 02:41 PM by Pinturicchio »
Văn phi sơn thuỷ vô kỳ khí,
Nhân bất phong sương vị lão tài.

Offline Pavelvnr

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,844
  • Joined: Oct 2004
  • Thanked: 416
  • Thanks: 408
  • Gender: Female
  • Người gác rừng bị lãng quên
« Reply #44 on: October 28, 2006, 06:19 PM »
Logged
Quote from: Pinturicchio
Keke, chậm tay hơn rồi.

P/S: Nhân tiện cũng xin hỏi mọi người rằng ai đã từng đọc cuốn "Sợi chỉ đỏ mỏng manh" rồi cho biết nội dung nó thế nào với.

Anh đã giới thiệu cuốn này rồi mà (từ ngày Juventusvn cơ, giờ thì google nó cũng không còn lưu trong máy chủ nữa). Cũng hay bình thường, nếu chót đọc thì tốt nhất là nên đọc đến cuối ^^. Chương cuối nói về các hoạt động tình báo từ thành phố Riga của Latvia cho đến Biển đen, khá hay. Và kết thúc câu chuyện theo đúng kịch bản tình báo với một mẩu tin ngắn ngủn trên tờ báo buổi sáng, chẳng có gì đặc biệt, nhưng đằng sau đó là cả những cái chết ^^ À quên, anh mất cuốn này rồi, nếu còn thì có lẽ sẽ cho cậu mượn vì thấy cậu cả tin lời anh quảng cáo quá
« Last Edit: October 28, 2006, 11:21 PM by PAVELVNR »
Phan Lâm An - Y!M: Pavluchkaaa

Offline Casanova

  • *
  • Juventini
  • Posts: 500
  • Joined: Sep 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #45 on: October 28, 2006, 06:46 PM »
Logged
Quote from: PAVELVNR
Anh đã giới thiệu cuốn này rồi mà (từ ngày Juventusvn cơ, giờ thì google nó cũng không còn lưu trong máy chủ nữa). Cũng hay bình thường, nếu chót đọc thì tốt nhất là nên đọc đến cuối ^^. Chương cuối nói về các hoạt động tình báo từ thành phố Riga của Latvia cho đến Biển đen, khá hay. Và kết thúc câu chuyện theo đúng kịch bản tình báo với một mẩu tin ngắn ngủn trên tờ báo buổi sáng, chẳng có gì đặc biệt, nhưng đằng sau đó là cả những cái chết ^^ À quên, anh mất cuốn này rồi, nếu còn thì có lẽ sẽ cho cậu mượn vì thấy cậu cả tin lời anh quảng cáo quá


 Em đang muốn hỏi nội dung vì em có một cuốn tiểu thuyết  chống gián điệp của Liên Xô cũ tựa là "Sợi chỉ mỏng manh". Thắc mắc chút xem nó giống hay khác nhau mà thôi. Có vẻ là khác hoàn toàn rồi thì phải. Có lẽ sẽ tìm đọc.  
[div align=\\\"right\\\"]
Trí thân trực dục cao thiên nhận;
Xử thế tu đương hạ nhất tằng.
 
[/div][/b]

Offline Pavelvnr

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,844
  • Joined: Oct 2004
  • Thanked: 416
  • Thanks: 408
  • Gender: Female
  • Người gác rừng bị lãng quên
« Reply #46 on: October 28, 2006, 06:55 PM »
Logged
Quote from: Casanova
Em đang muốn hỏi nội dung vì em có một cuốn tiểu thuyết  chống gián điệp của Liên Xô cũ tựa là "Sợi chỉ mỏng manh". Thắc mắc chút xem nó giống hay khác nhau mà thôi. Có vẻ là khác hoàn toàn rồi thì phải. Có lẽ sẽ tìm đọc.  
Chắc là giống rồi chứ còn gì. Khi tái bản thì nó bỏ chữ "đỏ" đi vì  nghe có vẻ Cộng sản quá chứ còn gì nữa. Đến đoạn cuối có con bé gián điệp trên Biển đen. Lúc bị bắt nó cắn răng phát là chết tắc tử luôn. Vì trong răng của nó có thuốc độc rồi (nghe có vẻ ghê gớm).

Mà trong truyện đó các hoạt động hầu hết là ở Riga & Biển đen thôi, chẳng có ở đâu khác nữa.
Phan Lâm An - Y!M: Pavluchkaaa

Offline Casanova

  • *
  • Juventini
  • Posts: 500
  • Joined: Sep 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #47 on: October 28, 2006, 07:02 PM »
Logged
Quote from: PAVELVNR
Chắc là giống rồi chứ còn gì. Khi tái bản thì nó bỏ chữ "đỏ" đi vì  nghe có vẻ Cộng sản quá chứ còn gì nữa. Đến đoạn cuối có con bé gián điệp trên Biển đen. Lúc bị bắt nó cắn răng phát là chết tắc tử luôn. Vì trong răng của nó có thuốc độc rồi (nghe có vẻ ghê gớm).

Mà trong truyện đó các hoạt động hầu hết là ở Riga & Biển đen thôi, chẳng có ở đâu khác nữa.

 Khác nhau rồi. Cuốn của em giá của nó có ....30vnđ thôi.  
Đến đoạn cắn cổ áo trên biển thì nó ko chết vì thuốc độc đã được lấy ra từ bao giờ rồi. Và địa bàn hoạt động thì trải dài trên khắp đất Liên Xô cơ. Trên biển chỉ có một phần nhỏ thôi.
[div align=\\\"right\\\"]
Trí thân trực dục cao thiên nhận;
Xử thế tu đương hạ nhất tằng.
 
[/div][/b]

Offline Violyno

  • *
  • Youngster
  • Posts: 9
  • Joined: Oct 2006
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #48 on: January 14, 2007, 12:37 AM »
Logged


*********
Mọi bản dịch đều được dịch với ý nghĩa tương đương và hợp hoàn cảnh sao cho không làm mất đi ý nghĩa chính của câu chuyện. Nếu dịch sát nghĩa thì có lẽ mọi người còn khó hiểu hơn nữa.
Cậu nghĩ rằng bao nhiêu người có khả năng đọc và hiểu bản gốc của nó mà lại kêu để nguyên tác thì hơn?
P/S: Lần sau nên đọc và viết chính xác tên của ban nhạc nhé. Đừng để mọi người giật mình vì tưởng tượng ra một ban nhạc nào mới khác.
« Last Edit: January 14, 2007, 10:10 PM by Violyno »
Quân tại Tương Giang đầu
Thiếp tại Tương Giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương Giang thủy

Offline tiamo

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 1,591
  • Joined: Jan 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 1
  • Gender: Male
« Reply #49 on: January 15, 2007, 10:45 PM »
Logged
Đơn giản " Nếu em không phải một giấc mơ" Marc Levy.

***********

P/S: Lần sau nên giới thiệu qua về tác phẩm nhé. Là mod của box anh ko chấp nhận được kiểu post bài thế này cưng ạ.



« Last Edit: January 17, 2007, 08:32 PM by Pinturicchio »
YM:nguoixaytoam

Mobile: 0912714242


      ===================================

.......Dù cho sau này cuộc sống có ra sao và chúng ta có trở nên như thế nào thì anh vẫn mãi yêu em......

Offline Violyno

  • *
  • Youngster
  • Posts: 9
  • Joined: Oct 2006
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #50 on: January 27, 2007, 01:36 AM »
Logged
Ấy chà,em thấy có những tranh luận 1 chút hơn,như thế thì người sai là em sẽ hiểu ra vấn đề.Nếu ko có phản bác thì giả dụ em đưa ra 1 bài viết anh sửa của em,em hiểu đó nhưng đó ko phải là sản phẩm của chính em.Mọi người sẽ lại cho là em hiểu biết.Bác reply lại cái em sai ntn,thì như thế em thấy vẫn hay hơn.Em thấy như thế sẽ có 1 chút xôn xao topic sẽ nhộn nhịp hơn

***************

 Thế này nhé, tôi ko viết bài mới mà chỉnh sửa bởi bài viết của cậu bao gồm hết nội dung chính rồi. Tôi chỉ sửa qua về dấu má hay ngôn từ sai lệch đôi chút thôi. Không ảnh hưởng nhiều lắm đến nội dung. Và bài viết của tôi sẽ có màu khác so với màu chữ của cậu.
P/S: Nhưng nếu là tranh luận thì khác nhé. Tôi sẽ post một bài khác chứ ko sửa. Cảm ơn cậu đã góp ý. Chúc cậu luôn vui vẻ.
« Last Edit: January 30, 2007, 10:23 PM by Pinturicchio »
Quân tại Tương Giang đầu
Thiếp tại Tương Giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương Giang thủy

Offline Sleeping_Sun

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,637
  • Joined: Nov 2005
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #51 on: February 24, 2007, 07:11 PM »
Logged
Quote from: tiamo
Đơn giản " Nếu em không phải một giấc mơ" Marc Levy.

***********

P/S: Lần sau nên giới thiệu qua về tác phẩm nhé. Là mod của box anh ko chấp nhận được kiểu post bài thế này cưng ạ.



Đây đây,để em giúp,em paste từ bên blog của em sang nhé  

 Nếu em không phải một giấc mơ " - tiểu thuyết của nhà văn người Pháp Marc Levy , mình nhớ lần đầu tiên nghe " Mỗi ngày một cuốn sách " trên VTV1 , mình đã ấn tượng vô cùng và muốn được đọc ngay , từ ngày ấy đến hôm qua có lẽ là một khoảng thời gian không ngắn lắm . Đi mua quà sinh nhật cho chị Thuỷ , định là mua quyển " Rừng Na Uy " hoặc là " Cuốn theo chiều gió " cơ nhưng nhìn thấy " Et si C'etait Vrai " là mình mua ngay ....Định đọc từ tối hôm kia nhưng chẳng có thời gian , đến tối qua mới đọc , và đọc xong...Nó hấp dẫn quá nên mình hông thấy buồn ngủ hay mỏi mắt gì cả , mình có thói quen đã đọc một cuốn sách hấp dẫn thì sẽ đọc hết từ đầu đến cuối luôn . Quả thực là nó để lại cho mình nhiều dư âm quá

Một câu chuyện lạ lùng diễn ra ở San Fransisco , đúng như lời Lauren nói với Arthur từ lần đầu tiên cô gặp anh , phát hiện ra anh có khả năng nhìn thấy , cảm thấy và có thể nói chuyện với cô - chính xác là phần hồn của cô , phần xác của cô thì vẫn nằm hôn mê trong bệnh viện Memorial từ sáu tháng rồi " Những gì em sắp nói với anh thật khó tin , khó chấp nhận , nhưng nếu anh chịu lắng nghe câu chuyện của em , nếu anh có thiện ý cho rằng em nói thật thì có thể là cuối cùng anh sẽ tin đấy , và anh có tin hay không là một việc rất quan trọng vì anh là người duy nhất mà em có thể chia sẻ điều bí mật này mặc dù anh không hề hay biết " , thật thú vị khi mình lại bắt gặp những câu nói này chinh là những câu cuối cùng của truyện , nhưng nó được Arthur nói với Lauren , họ lại đổi vị trí cho nhau , mình rất thích cái kết này , nó nhẹ nhàng , dịu dàng thế , khiến cho người ta có cảm giác được sẻ chia hạnh phúc cùng với nhân vât .

Quả là một câu chuyện khó tin , khi Lauren gặp một tai nạn ô tô bất ngờ, các bác sĩ tưởng như cô đã chết rồi nhưng khi đưa cô vào nhà xác , tim cô lại đập , nhịp thở của cô lại đều , nhưng đáng tiếc , não của cô không còn hoạt động nữa , cô chỉ còn là người thực vật , cô rơi vào trạng thái hôn mê sâu. Thế rồi một ngày , cô có thể nghe được giọng nói của mọi người xung quanh , cô cố gắng nói chuyện với họ , nhưng ko ai nghe thấy cô cả, rồi cô có thể thoát khỏi cơ thể mình và đi khắp nơi trong thành phố . Cô trở về căn hộ yêu quý nơi cô sinh sống trước khi gặp tai nạn , căn hộ có chiếc cửa sổ mà  cô vẫn ngắm cảnh hàng ngày , cô yêu căn hộ này , và cô đã trở lại . Trong khi cô ( hay phần xác của cô ) được điều trị ở bệnh viện thì mẹ cô đã cho thuê căn hộ của cô - người thuê là một kiến trúc sư - Arthur , thật kì lạ , Arthur có thể nhìn thấy , cảm thấy và nói chuyện với Lauren . Thoạt đầu Arthur nhất định ko tin , anh nghĩ rằng Lauren chỉ là trò đùa của anh bạn thân nhất cực kỳ vui tính - Paul của anh , nhưng dần dần , anh tin Lauren. Mọi người xung quanh cảm thấy anh thật kì cục , anh hay nói chuyện một mình , và luôn cư xử như có một người ở bên cạnh. Nhưng trong thời gian đó , Lauren đã kể cho anh nghe toàn bộ câu chuyện , và ko chỉ thế , họ còn chia sẻ với nhau về cách nhìn nhận cuộc sống , thời gian , tình yêu cũng như những điều họ đam mê . Lauren đã từng rất ngạc nhiên khi cô thấy Arthur thật bình thản , dường như ko điều gì làm anh bất ngờ cả , và , Arthur đã nói với cô như thế nào nhỉ ? " Con người không thể có tất cả được , vì vậy điều quan trọng nhất là mình phải nắm lấy những gì cốt yếu và mỗi người chúng ta đều có " phần cốt yếu " của mình ".

Arthur quyết định anh sẽ tìm hiểu về tình trạng hôn mê sâu của Lauren , anh dường như nghỉ hẳn công việc ở công ty kiến trúc nơi anh làm quản lý của mình , anh dò tìm trên internet , đọc tất cả sách báo ở thư viện , thậm chí gửi e-mail cho rất nhiều các bác sĩ , những nhà khoa học cũng nghiên cứu về đề tài này , tất cả chỉ để tìm ra cách khiến Lauren tỉnh lại.Cô rất ngạc nhiên và cô nói anh ko cần phải làm như vậy. Nhưng Arthur đã quyết tâm , thì nhất định anh sẽ làm. Thời gian Arthur và Lauren gắn bó với nhau , tình yêu dần  đã đến với họ. Họ hấp dẫn lần nhau , và người này bù đắp cho người kia , nhưng tình yêu của họ chỉ thực sự trỗi dậy khi Lauren cho Arthur biết tin rằng bệnh viện muốn mang đến cho cô cái chết nhân đạo . Arthur nảy ra một ý định bất ngờ , táo bạo và vô cùng nguy hiểm - đánh cắp phần xác của Lauren mang về Carmel - nơi anh và mẹ sinh sống thuở ấu thơ. Đó thực sự là một kế hoạch liều lình và gặp nhiều khó khăn , nhưng cuối cùng họ cũng làm được và mang xác của Lauren về với ngôi nhà tuổi thơ của anh - nơi tràn ngập những kỷ niệm , nơi mà anh đã quyết chỉ trở về khi anh thật sự sẵn sàng . Bà Lily - mẹ của Arthur là cả vũ trụ đối với anh những ngày thơ bé . Bà dạy anh nghe hơi thở của Biển để đoán được thời tiết , dạy anh biết yêu cuộc sống , biết cảm nhân cuộc sống từ những điều bình dị nhất . Bà đã mất , và để lại cho Arthur một bức thư , mình đọc thấy thích nhất đoạn này ..." Con đừng bao giờ chịu đầu hàng số phận nhé.Từ ngày sinh con ra mẹ đã nhận thấy tia sáng ấy trong mắt con , tia sáng làm cho con trở thành một cậu bé rất khác đám bạn cùng trang lứa ấy. Mẹ đã chứng kiến con vấp ngã , rồi nghiến chặt răng và tự mình đứng dậy ,nếu mà là đứa trẻ khác thì đã bật khóc ăn vạ rồi .Lòng can đảm ấy là sức mạnh của con nhưng cũng là điểm yếu của con đấy. Con nên nhớ điều này , tình cảm là để chia sẻ, nhưng sức mạnh và lòng can đảm giống như hai cây gậy chống ấy , và đối với người ko biết sử dụng chúng thì có thể gậy mình lại đập lưng mình đấy . Đàn ông cũng có quyền được khóc chứ , Arthur nhỉ , đàn ông cũng biết buồn chứ , có phải ko con ? "......" Tình yêu có huơng vị rất tuyệt diệu , con ạ, con nên nhớ rằng muốn nhận được thì phải cho đã ; con nên nhớ rằng mình phải là mình thì mới yêu người được ...."

Ở nơi đó , họ đã có những giây phút thật tuyệt vời khi tình yêu nở rộ , khi tâm hồn và thể xác cùng hoà quyện trong một tình yêu , họ đã hoàn toàn mở lòng mình để đón nhận tình yêu của nhau , đó mới là hạnh phúc thực sự . Nhưng trớ trêu thay , trong khi họ vận chuyển xác của Lauren thì có một xe cảnh sát đã bắt gặp và đó chính là manh mối để viên thanh tra kinh nghiệm lỗi lạc Pilguez tìm ra nơi Arthur giấu xác của Lauren , nhưng điều kì diệu đã xảy ra , như cuộc sống vẫn vậy , luôn tồn tại những điều kì diệu...

Câu chuyện kết thúc , còn tâm hồn mình thì đang lơ lửng ở tận đâu ấy , Một câu chuyện dung dị , trong sáng , biên giới của vật chất , hình hài đã nhoà đi , chỉ còn lại tình yêu trong khoảnh khắc hiện tại , một chuyến phiêu lưu nhiệt thành và nhẹ nhõm , mang trong mình tinh tuý của một tình yêu lãng mạn , mở ra cánh cửa trước khả năng vô biên của con người khi trong lòng có niềm tin . Cảm ơn Lauren , cảm ơn Arthur , cảm ơn Marc Levy

       
[div align=\\\"center\\\"]
Welcome to JFC - H.A.T !
[/url]
Yahoo ID:nttminh87

Mời các bạn ghé thăm Blog của SS
[/div]

[div align=\\\"center\\\"]Vì sự phát triển chung của JFC - Cùng đóng quỹ JFC 2009 [/b][/div][/color]

Offline Forever Young

  • *
  • Juventini
  • Posts: 351
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #52 on: March 18, 2008, 01:25 AM »
Logged
Ồ, thấy mọi ngừoi nhờ thì mình cũng muốn vào hỏi một chút. Mình đang kiếm cuốn "Những ngôi sao ban ngày" Của Olga Berghol (Chả biết viết có đúng không nữa), nhưng kiếm mãi không ra. Mọi người có ai đọc, ai biết chỉ cho mình mới. Bản do dịch giả Phan Quang dịch!  Cảm ơn mọi người nhiều nhiều!
[div align=\\\"center\\\"]Vô dục thường giao tâm tự thuỷ,
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
[/div]


[div align=\\\"center\\\"]Tham gia bầu chọn: Những bài thơ Đường bạn yêu thích nhất[/div]

[div align=\\\"center\\\"]A Phởn lăng nhăng thi tập.[/div] :grin:

[div align=\\\"center\\\"]Tiền V.K.S thi tập[/div]

Offline Pachenka

  • *
  • Youngster
  • Posts: 37
  • Joined: Mar 2005
  • Thanked: 7
  • Thanks: 6
« Reply #53 on: March 18, 2008, 12:36 PM »
Logged
Quote from: Forever Young
Ồ, thấy mọi ngừoi nhờ thì mình cũng muốn vào hỏi một chút. Mình đang kiếm cuốn "Những ngôi sao ban ngày" Của Olga Berghol (Chả biết viết có đúng không nữa), nhưng kiếm mãi không ra. Mọi người có ai đọc, ai biết chỉ cho mình mới. Bản do dịch giả Phan Quang dịch!  Cảm ơn mọi người nhiều nhiều!

Olga Bergholtz. Mỏng mỏng, rẻ rẻ, in lại mấy lần, không xác định thể loại. Mấy hiệu sách lớn sẽ có.

"Thời thiếu nữ nhà thơ trải qua bão táp cách mạng Tháng Mười 1917 và cuộc nội chiến đẫm máu, khi đất nước Nga non trẻ chịu sự phong tỏa của mười bốn cường quốc.

Tuổi hoa niên của bà đồng nhất với những bước dò dẫm tìm đường của chế độ mới, với bao nhiêu thành tựu và sai lầm, ấu trĩ – kể cả cuộc đàn áp bất công những người bị cho là chống đối, để lại vết thương trong xã hội Nga. Rồi chiến tranh thế giới, cuộc chiến tranh ác liệt nhất lịch sử nhân lọai. Thành phố Leningrad quê hương tác giả bị phát xít Đức vây hãm chín trăm ngày đêm ròng rã trong đạn pháo, đói khát và băng giá. Olga Bergholtz sống và viết trong bối cảnh ấy.

Bà bộc bạch suy tư, trăn trở về cái riêng và cái chung, cá nhân và dân tộc, về chức năng của văn học và nhà văn, về mối quan hệ giữa văn nghệ với đất nước, về mỹ học và thi pháp…” (Giới thiệu của Phan Quang).
From what I knew before, some things are worth fighting for

Offline Forever Young

  • *
  • Juventini
  • Posts: 351
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #54 on: March 19, 2008, 12:57 PM »
Logged
Đúng rồi, mỏng mỏng, rẻ rẻ. Theo như giới thiệu của NXB văn học, giá có 30k thôi. Em tìm ở HS Tràng Tiền, HS Nguyễn Văn Cừ, HS Tiền Phong, đều không thấy. Thế nên mới hỏi. Với lại cái này là thể loại Hồi ký hay sao í ạ!

Hình như ((lại hình như) In lại đến lần thứ 4 rồi hay sao í!
[div align=\\\"center\\\"]Vô dục thường giao tâm tự thuỷ,
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
[/div]


[div align=\\\"center\\\"]Tham gia bầu chọn: Những bài thơ Đường bạn yêu thích nhất[/div]

[div align=\\\"center\\\"]A Phởn lăng nhăng thi tập.[/div] :grin:

[div align=\\\"center\\\"]Tiền V.K.S thi tập[/div]

Offline Forever Young

  • *
  • Juventini
  • Posts: 351
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #55 on: May 08, 2008, 10:26 AM »
Logged
Thế nhà sách lớn theo anh là những nhà sách nào thế? Nhà anh có cuốn đó không thế? Tìm khắp nơi rồi vẫn không thấy!
[div align=\\\"center\\\"]Vô dục thường giao tâm tự thuỷ,
Hữu ngôn tự giác khí như sương.
[/div]


[div align=\\\"center\\\"]Tham gia bầu chọn: Những bài thơ Đường bạn yêu thích nhất[/div]

[div align=\\\"center\\\"]A Phởn lăng nhăng thi tập.[/div] :grin:

[div align=\\\"center\\\"]Tiền V.K.S thi tập[/div]

Offline Lavie

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 479
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 1
« Reply #56 on: May 18, 2009, 12:36 PM »
Logged
[div align=\\\"center\\\"]Thất Dạ Tuyết [/div]
"Khó khăn lớn nhất của việc trở về mang theo hy vọng cho một khởi đầu mới là đối diện với những cái cũ: nơi chốn cũ, sự việc cũ, con người cũ. Có lẽ vì thế mà gần một tháng trời cứ bám riết lấy em, vì em mới mẻ hơn cả. Còn tại sao lại cứ bám riết lấy em chỉ vì em mới mẻ - không cũ, đó là vì cái cảm giác hoang mang khi tìm cách cân bằng giữa những cũ-mới: những nơi chốn cũ gợi lại những kỉ niệm xưa cũ vốn đã tưởng có thể quên được, những sự việc đã xảy ra vốn tưởng đã rời xa cuộc sống của mình hóa ra lại đã để lại những dấu hằn nhất định chẳng thể xóa, và cái giằng co giữa hai bản thể cũ-mới trong chính bản thân mình khi ở bên những người đã lâu không gặp. Thành ra, nửa phần trốn tránh, ít ra là cho đến khi có thể tìm lại thăng bằng cho mình, nửa phần lơ đãng khi bắt buộc phải đối diện – chẳng phải thờ ơ, mà chỉ là lúng túng.
Một buổi chiều xuân không ấm nhưng cũng chẳng lạnh, tái ngộ với một vài cố nhân. Lơ đãng đến thất thần vì những băn khoăn: làm sao để không mất đi những yêu thương cũ, nhưng vẫn có thể bình thản bước vào cuộc sống mới. Cười cười nói nói, mà tâm trí như hư vô. Chỉ cảm thấy uể oải vì lý trí bất lực buông xuôi, mà cảm tính lại càng không thông suốt.

Không thể phủ nhận là lớn lên trong thế giới kiêm hiệp, nên tâm trí đã khắc sâu cái triết lí nhân-quả, hay niềm tin bất diệt vào một khái niệm hoàn toàn trừu tượng là số phận – quá khứ-hiện tại-tương lai gắn bó chặt chẽ với nhau bởi một sợi dây vô hình mang tên số phận. Sống đến bây giờ cũng có thể nói là đã được một phần ba cuộc đời, đấy là nếu mình may mắn được sống lâu đến thế, cũng đã nhiều lần thử, thử dùng lý trí để đối chọi lại tình cảnh, thử xem liệu lý trí có đủ sức vượt qua được tình huống xảy ra ngoài tầm kiểm soát. Để rồi cuối cùng, khi đã vượt qua được nó, vẫn chỉ nhận ra một điều, lý trí bùng phát, tưởng là để vượt qua số phận, mà thực ra cũng chỉ là để dẫn bản thân đi theo con đường mà số phận đã vạch sẵn cho một con người có lý trí như mình. Tóm lại, chẳng thể thoát ra bàn tay của số phận, giống như Tôn Ngộ Không có bay đến cùng trời cuối đất cũng vẫn nằm trong bàn tay của Phật Tổ Như Lai.

Quay trở lại Thất Dạ Tuyết, đọc đến những trang cuối cùng mà đau xót vì một kết cục quá trọn vẹn, mà lại hoàn toàn không ưu ái cho bất cứ một nhân vật nào, có chăng là một vài nhân vật phụ mà tác giả đã cố tình thiên vị bất chấp logic. Có những tình huống, nhân vật đã dùng lý trí mà cố gắng đến tận cùng sinh lực vẫn chẳng thể vượt qua những vết thương quá khứ để lại, tất cả chỉ bởi hai chữ “số phận”. Chua xót bởi một câu, “sức người có hạn”. Nhưng còn chua xót hơn khi tác giả đem con người ra mà so sánh với loài chó ngao – ác độc là thế, đáng ghét là thế, nhưng hóa ra còn sướng hơn con người chỉ bởi bản năng đơn giản. Con người sinh ra đã tự dìm mình vào bể khổ với cái tâm tư phức tạp đủ cả yêu-ghét, vui-buồn của mình. Làm người hóa ra lại khổ nhất. "

Nếu mình đã có một số phận định sẵn, thì nghĩ nhiều để làm gì, chỉ thêm nặng lòng. Nếu muốn bình thản, thì chỉ có cách là học cách bình thản đón nhận những gì cuộc sống mang lại cho mình, khi mình là chính mình. Thôi thì tốt xấu gì, mình cũng chỉ có thế.

Cuộc sống phức tạp, vốn chẳng bao giờ có giải pháp tốt nhất".  - Nick D

- Tác giả: Thương Nguyệt
- Thể loại: Tiểu thuyết kiếm hiệp
- Người dịch: Lục Hương
- Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn
« Last Edit: May 18, 2009, 12:41 PM by Lavie »
Riêng một góc trời ...[/color]

Offline Lavie

  • *
  • JFC Lover
  • Posts: 479
  • Joined: Oct 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 1
« Reply #57 on: November 16, 2009, 05:35 PM »
Logged
[div align=\\\"center\\\"][/div]

KHÁCH HÀNG CHƯA PHẢI LÀ THƯỢNG ĐẾ

Rosenbluth - tác giả cuốn sách đã biếnRosenbluth International từ một công ty gia đình nhỏ thành Tập đoàn có trên 5.300 nhân viên, gần 1.000 văn phòng ở tất cả các bang của nước Mỹ và 53 quốc gia trên toàn thế giới, với doanh số hàng năm đạt hơn 6 tỉ đôla và tỷ lệ tăng trưởng là 1 tỉ đôla/năm. Bí quyết thành công của Rosenbluth International chỉ gói gọn ở một triết lý kinh doanh ngắn gọn: Đặt nhân viên lên hàng đầu để khách hàng thực sự là thượng đế.

Rosenbluth đã tạo ra môi trường làm việc vui vẻ và hiệu quả; có được những nhân viên thích hợp với từng vị trí và phục vụ từ con tim; việc học tập và đào tạo suốt đời, mọi lúc, mọi nơi; coi dịch vụ là sự kết hợp của ba yếu tố Thái độ, Nghệ thuật và Quy trình; tạo điều kiện để mỗi nhân viên thể hiện hết khả năng của mình; luôn khuyến khích, hình thành và nuôi dưỡng các ý tưởng, tìm kiếm cơ hội khi có sự thay đổi; sử dụng công nghệ để giải phóng nhân viên, giúp họ có thể sáng tạo và tập trung vào các khía cạnh tốt hơn, sâu sắc hơn của dịch vụ... Đó là những bí quyết của Rosenbluth International mà Half F.Rosenbluth và Diane McFerrin Peters đã đúc kết lại trong cuốn sách này.

Thông tin về cuốn sách:
- Tên sách: Khách hàng chưa phải là thượng đế
- Tác giả: Hal F. RosenbluthDiane McFerrin Peters
- Giá: 75.000 vnđ
- Số trang: 315
- Dạng bìa: Bìa mềm

Công ty CP Sách Thái Hà trân trọng giới thiệu.
Source: Thái Hà Books
Riêng một góc trời ...[/color]

Offline ^CIAO^

  • *
  • JFC Wonderkid
  • Posts: 100
  • Joined: Dec 2007
  • Thanked: 0
  • Thanks: 0
« Reply #58 on: November 26, 2009, 05:06 PM »
Logged
[div align=\\\"center\\\"][/div]

[div align=\\\"center\\\"]'Mật mã Tây Tạng' gây cơn sốt du lịch.[/div]
Chuyến phiêu lưu kéo dài qua 8 tập sách được mở ra từ một khán phòng trên đất Mỹ. Trác Mộc Cường Ba - người đàn ông quê Tây Tạng, hiện đã là một thương nhân giàu có với nghề nuôi dạy và kinh doanh chó ngao Tây Tạng. Nhưng, giữa bài phát biểu khai mạc cuộc thi chó ngao quốc tế do chính công ty mình tổ chức, Cường Ba nhận được hai tấm ảnh bí ẩn khiến anh mất hết tự chủ, sẵn sàng vứt bỏ luôn cuộc thi để quay trở lại Trung Quốc.

Hai tấm ảnh chụp lại một con chó ngao kỳ quái mà Cường Ba nhất định tin rằng chính là Tử Kỳ Lân trong truyền thuyết nghìn năm mà đất Tây Tạng vẫn lưu truyền. Không thể chậm trễ hơn, Cường Ba tìm cách thuyết phục người thầy vốn là giáo sư uyên thâm về chó ngao đi cùng anh về quê nhà, lần theo dấu vết mà tấm ảnh hé lộ để tìm cho được Tử Kỳ Lân. Nhưng, Cường Ba không ngờ rằng chuyến đi của anh còn mang theo trách nhiệm tìm kiếm cho được bộ Tạng kinh quý hiếm ngàn năm vốn do người Qua Ba giữ gìn.

Tác giả: Hà Mã
(Theo evan)
Ghost of a rose

Offline Pavelvnr

  • *
  • Juventini
  • Posts: 1,844
  • Joined: Oct 2004
  • Thanked: 416
  • Thanks: 408
  • Gender: Female
  • Người gác rừng bị lãng quên
« Reply #59 on: March 13, 2013, 09:31 PM »
Logged
Vừa ngại lập chủ đề mới, vừa muốn lôi cái topic này lên, vừa muốn hỏi. Chả liên quan gì đến tiểu thuyết hay nhưng cho vào đây vậy.

Xin hỏi all anh chị em trong JFC (đặc biệt là mem Sài Gòn): Hơn 1 năm trước TT&VH có một loạt bài "Chuyện Sài Gòn" của Nam Đan. Đó là loạt bài kiểu tạp ký, nói về cuộc sống thường ngày ở Sài Gòn. Loạt bài này rất hay nên nó tồn tại khoảng gần 1 năm gì đó.

Mấy tháng trước thì Nam Đan không viết nữa và có một loạt bài khác thế vào là "Hà Nội, quê hơn cả nhà quê". Có thông tin nói là loạt bài "Chuyện Sài Gòn" đã được xuất bản thành sách (đầu đề chắc cũng na ná như vậy). Nhưng Pavel đã tìm ở các hiệu sách HN & cả trên net cũng không thấy. Có anh em nào thấy cuốn sách của Nam Đan này xuất hiện không. Nếu như có ở HN thì tuyệt vời, còn không thì SG cũng được (chưa cần nhờ mua giùm đâu, hehe  ).

thxnkz all 
Các cụ nhà ta bảo "đường ở mồm" cấm có sai, hỏi phát là có cao thủ biết liền. Tiện thể copy từ saharavn về đây cho anh em xem. Mọi người nên tìm cuốn sách này đọc, vì nó thú vị lắm. Tiêu đề của nó bị đổi đi đôi chút cho nó có hơi hướng SG một chút.


Những Con Mắt Cư Xá

Giới thiệu về nội dung:

Nơi Xuất Bản : Nxb Thông Tấn
Tác Giả : Nam Đan
Ngày xuất bản : 11/2005
Giá bìa :  23 000  VNĐ

+MỤC LỤC

Kẹo kéo và tiến trình hiện đại hóa
Sài Gòn hô-vi-lô
Leeng keeng… tẩm quất rất phê
Cầy tơ và bi kịch
Chuyện phố Tây
Những con mắt cư xá
Nếu nhạc sĩ khóc
Keo dính chuột, và bà Tú Xương thời đại
Chuyện sau bữa buffet
Từ mì ăn liền đến đường chờ lún
Tổ quốc tí hon
Bữa sáng, bữa chiều và giấc mơ cuối đêm
Con rùa của cu Đan
Ý tưởng Tobia
Văn hóa giỏ rác và văn minh khăn giấy
Khi Thượng đế lơ đãng
Những cô dâu dưới tượng Đức Bà
Đầu ra
Kịch của X.
Lẩn thẩn chiều cuối năm
Lunar
Má hổng cho!
Đầu xuân cùng em đi lễ
Thương nhau ngày mưa
Những cọng cỏ hoang dại
Những nỗi lòng Thượng đế
Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai
Việt kiều du ký
Tiếng rao chìm mất
“Tôi chưa điên mà!”
A-đam thời A-coòng
Toán đại số và Hip-hop
Những sai lầm từ căn bản

Nhận xét của Báo Tuổi trẻ

Sài Gòn, giận và thương… (Những con mắt cư xá, Nam Đan - Nhà xuất bản Thông Tấn) TT - Một Sài Gòn thật gần gụi, thân quen nhưng còn bao điều có thể bạn chưa phát hiện, nay mở ra trên những trang sách Những con mắt cư xá của Nam Đan - một cây bút quen thuộc của chuyên mục Chuyện Sài Gòn của báo Thể Thao Và Văn Hóa. Đọc mà thương hơn Sài Gòn - chốn mưu sinh của bao thân phận di trú nhọc nhằn (Kẹo kéo và tiến trình hiện đại hóa, Leng keng… tẩm quất rất phê, Keo dán chuột và bà Tú Xương thời đại, Tiếng rao chìm mất...). Những người lao động nghèo xung quanh, nếu nhìn và lắng nghe không chút ơ hờ, có những hình ảnh làm ta cay mắt, có những ước mơ nhỏ bé mãi chỉ là giấc mơ làm ta thẩn người, chợt nhận ra mình xa lạ với mảnh đất này, cuộc sống này nhiều hơn mình tưởng. Còn một Sài Gòn khác, một Sài Gòn của những xôn xao, tùy tiện, của sự nhếch nhác, kém văn minh làm ta phát... giận. Đường trương bảng... “đường chờ lún”! Những hàng quán đầy rác thải dưới chân và văn minh... dùng giấy vệ sinh trên bàn. Những “ấn tượng khó phai” cho du khách vì thiếu nhà vệ sinh công cộng. Những sự hưởng thụ dễ khiến người ta vô tâm và vô tư. (Từ mì ăn liền đến đường chờ lún, Văn hóa giỏ rác và văn minh khăn giấy, Đầu ra…). Có một câu chuyện tưởng như “đi lạc” vào tập sách nhưng sẽ ở lâu trong trí nhớ người đọc: Con rùa của cu Đan. Tình yêu của cậu bé Đan dành cho con rùa xanh nhỏ bé được cất giấu kỹ để cùng cậu từ VN sang Mỹ làm người đọc cảm động. Vì đâu, nỗi cô đơn không xa lạ với con người từ ngày thơ trẻ… Dù có đôi tạp bút còn nhạt, những liên tưởng thú vị và chất liệu hiện thực được xâu chuỗi lại trong những “câu chuyện văn hóa” có duyên của Nam Đan đủ làm người đọc giận, thương và nhớ…
 

thxnk Duong Qua về thông tin này


Hôm nay mình đi tìm lại thông tin về hai sinh viên tự trói mình ở gốc cây trước Văn Miếu năm 1997 tạo nên cú sốc performance art náo loạn Hà Nội. Loanh quanh thế nào gặp lại Nam Đan, một cây bút tạp phí lù mình rất khoái, tình cờ biết thêm web http://baotreonline.com/Chuyen-muc-tre/Sai-Gon-chuyen-quon/ và cả cái mục nghe tên quen quen Sài Gòn chuyện quởn. Không hiểu là 'quỡn' hay 'quởn' hay 'quẩn'. Mấy anh Sài Gòn phát âm đúng là loạn sì ngầu. Trông web và mục 'Sài Gòn chuyện quởn' khá lí thú, mời các bác dòm cùng cho vui :catch:

« Last Edit: March 13, 2013, 10:59 PM by PAVELVNR »
Phan Lâm An - Y!M: Pavluchkaaa

0 Members and 1 Guest are viewing this topic.