akazzurri bảo mình phải có bài chào hỏi. Đây là bài mình dịch cũng lâu lâu rồi, bài pv Conte. Post lại cho các sếp tổng xem xét hồ sơ xin việc :(
Antonio Conte đã có cuộc phỏng vấn dài trên Tuttosport vào ngày 8 tháng 10 năm 2011 về rất nhiều chủ đề. Trái ngược với thông lệ của mình, tờ báo thân Turin đã đăng tải toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn lên trang báo mạng giúp chúng ta - những cổ động viên của Juventus, những người yên mến Conte có thêmi cái nhìn sâu hơn về vị huấn luyện viên trẻ, cựu cầu thủ và cũng là một người cha trong gia đình. Juventus đã lại thực sự có được một người đàn ông trong số những con người vĩ đại mà họ từng sản sinh ra.
AREZZO - "Đó là ngôi trường đầu tiên trong sự nghiệp huấn luyện của tôi: Với tôi quãng thời gian một năm ở đó đáng giá như năm năm tích lũy kinh nghiệm vậy. Rất rất nhiều thứ đã xảy đến: Chúng tôi bắt đầu mà không có được một đội bóng thực sự đúng nghĩa; trong 9 trận đấu đầu tiên, các cầu thủ của tôi đã bỏ lỡ 5 quả phạt penalty; Ban lãnh đạo sa thải và rồi gọi tôi trở lại vị trí huấn luyện trong 14 trận cuối cùng của mùa giải. Arezzo đã có được sự trở lại đáng kinh ngạc. Đó là nơi hình thành ý tưởng 4-2-4: chúng tôi cần càng nhiều điểm càng tốt. Tuy nhiên, nỗi thất vọng về việc phải xuống hạng khi vòng đấu cuối cùng quyền định đoạt lại nằm trong tay Juventus (Arezzo thắng nhưng Juventus đã để thua Spezia trên sân khách với tỉ số 2-3 ở vòng đấu cuối cùng), nhưng tôi đã vượt qua được. Quả thực một năm với rất nhiều sự trải nghiệm"
BERNABÉU - "Cái cách mà sân vận động mới của chúng ta tính phí thật là điên rồ, nhưng thi đấu trong đó thật là tuyệt. Bên cạnh sân vận động của chúng ta, có hai địa điểm mà tôi ghi khắc trong tim, đó là: Old Trafford và đặc biệt là Bernabeu. Đó là nơi tôi muốn Juventus trở lại lần nữa".
CURVA - "Khi tên của tôi vang lên từ Curva, tôi luôn có được sự phấn khích tột cùng. Khi tôi chấm dứt sự nghiệp cầu thủ, thậm chí nhiều hơn thế nữa. Hãy để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện: năm ngoái, khi còn là huấn luyện viên của Siena, trước trận gặp Novara và vừa hoàn thành buổi tập trên sân Sivio Piola. Đột nhiên, một nhóm cổ động viên của Juventus, hội Drughi Magenta xuất hiện mang theo pháo sáng, hát vang và hò hét cổ vũ cuối cùng thậm chí họ còn trao cho tôi một tấm băng rôn danh dự nữa. Khi bạn thể hiện hết mình trên sân, các cổ động viên không bao giờ quên bạn. Với tôi, không bao giờ có thể quên được những cổ động viên ấy"
DEL PIERO - Tôi đã từng là đồng đội của Alessandro và giờ đây tôi vinh dự khi có một cầu thủ như anh ấy. Điều ấy sẽ không bao giờ là vấn đề với tôi dưới bất kỳ khía cạnh nào, bởi vì tôi luôn nhận được sự giúp đỡ vô cùng to lớn từ phía Alessandro. Có thể là khi tôi để anh ra sân từ đầu trận, hay phút thứ 70, 80 hoặc ở một tình huống nào khác nữa. Tài năng của anh không phải là điều để đưa ra bàn cãi và tôi nghĩ rằng vẫn còn rất nhiều thứ mà Alessandro có thể mang tới cho Juventus.
SỨC MẠNH - "Sân vận động mới trở thành yếu tố rất quan trọng với Juventini, cổ động viên cũng như các cầu thủ. Và cách để đạt được điều đó là nếu mọi người với tình yêu không biên giới có thể đưa nó trở nên náo nhiệt, khuấy động bầu không khí ở đó, đặc biệt trong những thời điểm khó khăn. Bởi vì sẽ có những khoảnh khắc tuyệt vời và cũng sẽ có những thời điểm khó khăn. Trong những thời điểm khó khăn ấy, chúng ta phải làm cho đội bóng của mình cảm thấy chúng ta đang bên cạnh họ, và tạo áp lực lên những đối thủ của mình. Nếu làm được điều này, những cổ động viên đã góp phần mang lại nhiều điểm số cho câu lạc bộ."
SỰ SÁNG TẠO - "Kế hoạch, chiến thuật, sơ đồ thi đấu tất cả đều quan trọng và là nền tảng bởi vì đó là xương sống của đội bóng, nhưng tôi sẽ không bao giờ bó chặt và bóp chết sự sáng tạo của các cầu thủ. Sáng tạo là điều cần thiết và luôn quan trọng trong lối chơi của đội bóng."
MỘT NGÀY LÀM VIỆC - "Tôi huấn luyện. Và lúc nào không làm việc tôi sẽ nghĩ về những gì mà tôi có thể làm để tốt hơn trong chuyên môn. Điều này có vẻ như một ngày của tôi là ngày của một cầu thủ thực sự vậy. Tôi biết như vậy là không công bằng đối với gia đình của mình, nhưng tôi vẫn luôn cố gắng giành thời gian cho các con gái và để đọc sách. Bạn hỏi tôi thường đọc thể loại gì à? Đó là tiểu sử về những người thành công và cuốn sách về tâm lý"
ĐẦU TƯ VÀO CÁC CẦU THỦ - Không, Juve không có được một Tevez, Nani hay Walcott... nhưng không vì thế mà đánh giá thấp chính sách chuyển nhượng của chúng tôi. Câu lạc bộ không chỉ lập kế hoạch chuyển nhượng dựa trên chiến thuật và tài chính mà còn suy nghĩ về tương lai, đặt niềm tin vào các tài năng trẻ - những người sẽ có ích trong nhiều năm tới. Elia, Estigarribia, Giaccherini...Cho họ thời gian và bạn sẽ thấy họ là những mục tiêu đầu tư quan trọng
LIPPI - "Tôi may mắn được thi đấu dưới sự dẫn dắt của hầu hết những huấn luyện viên nổi tiếng nhất ở thế hệ mình, chỉ bỏ lỡ duy nhất Capello, nhưng bộ sưu tập của tôi cũng hoàn thiện. Lippi, Ancelotti, Zoff, Trapattoni, Sacchi...nhưng tôi cũng học được rất nhiều từ Mazzone and Fascetti. Tôi đều học được một ít từ trong số những người đó. Với Lippi, mối quan hệ của chúng tôi rất dài và mật thiết: khi còn là một cầu thủ của Juventus, tôi đã học được chiến thắng có nghĩa là gì. Thậm chí giờ đây, điều quan trọng nhất tôi làm trong vai trò một huấn luyện viên là truyền tải những nhận thức đó cho các cầu thủ của mình."
MARCHISIO - Nhiều người hỏi rằng, ai có thể là người kế tục tôi ở Juventus...Đó là một câu hỏi khó trả lời bởi vì mỗi người đều sở hữu những tố chất riêng của mình và thế giới bóng đá luôn thay đổi. Tuy nhiên, nếu có một cầu thủ mà gần gũi nhất, đó chắc chắn là Marchisio: Kỹ năng , chiến thuật linh hoạt, rất thông minh. Chúng tôi có vẻ giống nhau, nhưng tôi cho rằng cậu ấy thực sự là tốt hơn rất nhiều so với tôi và hi vọng Claudio sẽ thành công hơn tôi.
LÒNG TRUNG THÀNH - "Với tôi, Juventus có ý nghĩa còn hơn cả một câu lạc bộ. Trung thành với màu áo này là hoàn toàn tuyệt đối, điều này bắt nguồn từ những gì tôi và Juve đã gắn bó với nhau và những khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong cuộc đời mà tôi đã có gắn liền với màu áo đó. Không gì có thể thay đổi được điều đó."
OLYMPIAKOS - "Bạn hỏi bàn thắng tuyệt vời nhất của tôi? Không chút đắn đo, đó là bàn thắng tôi ghi được vào lưới Olympiakos tại Hy Lạp mùa giải 98-99. Có thể không phải là bàn thắng đẹp nhất nhưng chắc chắn là một bàn thắng nhiều cảm xúc nhất. Chúng tôi đang bị dẫn 1-0 và gần như bị loại khỏi Champions League. Tôi đang thi đấu với đôi môi bị dập và phải buộc một chiếc khăn ở miệng để cầm máu. Trận đấu chỉ còn 15 phút và tôi đã ghi bàn, một bàn thắng giúp Juve đủ điều kiện vào vòng tiếp theo. Kỷ niệm đó của tôi gắn liền với chiếc khăn tay loang máu."
KỶ NIỆM - "Villar Perosa là một kỷ niệm đáng nhớ. l’Avvocato (Gianni Agnelli) đến thăm chúng tôi bằng máy bay trực thăng...Khoảnh khắc đưa bạn trở lại 20 năm trước, cho bạn thêm sức mạnh. Delle Alpi là một kỷ niệm khác...Đó là nhà hát của rất nhiều chiến thắng của Juve. Hãy hi vọng sân vận động mới được xây dựng trên mảnh đất đó sẽ có được sức hút như nó đã từng có"
XÀ NGANG - "Có quá nhiều sự nguyền rủa, quá nhiều từ tồi tệ để nói về tình huống bóng đập xà ngang trong trận chung kết với AC Milan ở Manchester. Nó ám ảnh tâm trí tôi quá nhiều, quá nhiều. Tôi có một món nợ với mảnh lưới và sân vận động đó, sớm hay muộn thì cũng phải trả."
NGHỈ HƯU - "Ở một số thời điểm, tôi tự nói với mình rằng: nếu trong vòng 5 năm mà tôi không trở thành huấn luyện viên của Juventus, tôi sẽ nghỉ làm huấn luyện viên. Thực sự không phải là sự ngạo mạn khi đưa ra tuyên bố đó mà bởi vì tôi có thói quen cố định mục tiêu và sau đó làm mọi cách để đạt được nó. Cộng với đó là tình yêu vô bờ bến đối với đội bóng này."
4-2-4 - "Đó là cách mà giới báo chí vẫn nói về tôi. Chúng ta có thể mô tả chiến thuật của tôi là 4-4-2 trong đó khoảng cách giữa các cầu thủ chạy cánh có chút ít thay đổi: Họ dâng cao hơn một chút. Hãy nói rằng đó là sơ đồ 4-4-2 thiên về tấn công hơn. Ý tưởng của sơ đồ đó hình thành khi Arezzo cần phải thắng bằng bất cứ giá nào. Đó là khi chúng tôi đã thắng 8 trong 12 trận. Ý tưởng đó đến với tôi bởi tình hình lúc đó của đội bóng, với tôi cuộc tấn công của 4 người chống lại 4 người là cách tốt nhất để gây khó khăn cho hàng hậu vệ đối phương. Tất nhiên, sự cân bằng là quan trọng và cần thiết: có hai điều của trận đấu và một là không được bỏ quên phòng thủ, nhưng khi mọi người trong đội đều tích cực hoạt động và thi đấu tốt...thì mọi thứ đều có thể"
SỰ KHIÊM TỐN - "Sự khiên tốn của một người dân tỉnh lẻ nhưng mang tâm lý của một đội bóng vĩ đại.. Các cầu thủ của tôi không bao giờ được mắc phải một sai lầm nào. Không ai được phép nghĩ rằng trận đấu sắp tới là dễ dàng, nhưng cũng không được phép sợ hãi hay quên đi một điều rằng họ đang thi đấu cho Juventus"
VITTORIA - "Đó là tên con gái tôi, và tôi có gắng giành cho cô bé thời gian trong quỹ thời gian của mình. Cùng với Isabella - vợ tôi, họ là bến đỗ bình yên nhất"
LÀM MỚI - "Chúng tôi đang bắt đầu lại từ đầu với những khái niệm hoàn toàn mới mẻ. Điều tốt đẹp là các cầu thủ đều sẵn sàng. Tôi có gắng hiểu họ và họ cố gắng hiểu tôi: Họ hiểu tôi trong vai trò là một huấn luyện viên đồng thời cũng như những người đàn ông với nhau. Nhưng công cụ lớn nhất của tôi để thuyết phục họ chính là ở đây, khi ở trên sân nếu bạn chửi mắng và sỉ vả thì sau lời nói đó mọi người sẽ trở nên khó khăn. Họ tin tưởng vào tôi và dần dần tự tin vào chính mình"