- Max, kỳ trăng mật hết rồi!
- Thật ah? Ai đấy?
- Roberto đây?
- Roberto nào?
- Roberto "thần giữ cửa đây"!
Cơn mộng đẹp của Max Allegri đã chấm dứt với những hình ảnh chập chờn về Roberto. Anh chàng thủ môn trẻ bay lượn, tạo ra những vầng sáng chói mắt và Allegri tỉnh giấc, toàn thân ướt đũng. Juve của Max, không Juve mà Max đang "cầm hộ", đã bị mổ xẻ, phơi bày ở mảnh đất của những vị thần. 65' phút nhợt nhạt, tím tái, chỉ có may mắn mới ngăn Juve không thua thêm 2-3 trái. Nhưng 25' cuối, may mắn đã đứng hoàn toàn về phía Roberto và đồng đội. Olympiakos thắng rất xứng đáng, và Juve phải trả giá cũng rất xứng đáng.
Quay lại trận đấu, Juve có vài sự thay đổi: Vidal, Asamoah, Morata xuất phát. Pirlo vượt qua Marchisio để dẫn dắt Juventus. Ogbonna vẫn "bị" tin tưởng. Olympiakos đã chứng minh việc Man United, ATM, Arsenal... ăn đòn ở đây không phải là chuyện may mắn. Họ chơi nhanh, hợp lý, bằng những đường chuyền ngắn phá nát hệ thống thi đấu của Juve. Sự năng nổ của Kasimi, A. Domiguez và Makuasu đã khiến hàng thủ Juve chơi rất bối rối. Bàn thắng của Kasimi đến rất tự nhiên và được phối hợp rất đẹp, Buffon chỉ là người thường vì ai trao cho anh cơ hội đâu? Bên phía Juve, họ hoàn toàn không thể lên bóng vì Pirlo "vắng mặt", Ogbonna "mất bóng" và Vidal "giả mạo".
Khi gia hạn hợp đồng với Pirlo, họ vẫn nghĩ anh vẫn có thể cày được 1 trận/1 tuần? Điều đó là có thể, nhưng họ không nghĩ đến việc Pirlo quay lại ĐTQG. Một cầu thủ ngoài 30, chấn thương cả tháng, vừa quay lại 1 trận và lập tức đóng vai trò trụ cột của ĐTQG. Đó thực sự là nỗi xấu hổ của bóng đá Italia, Conte và Juve. Việc Pirlo mất hồn trong trận Sassuolo đã nói lên tất cả, Pirlo không ở trạng thái tốt nhất. Tại sao Allegri vẫn mạo hiểm tung Pirlo vào? Có lẽ là 3-5-2 và Conte, những nỗi ám ảnh mà Allegri đã không dám vượt qua. Ông vẫn tin rằng một cỗ máy chạy tốt vẫn có thể chạy tiếp, cho dù nó đang già đi. Juve phải trả giá. Pirlo hoàn toàn biến mất trên sân, yếu ớt trước những đợt tấn công của Olympiakos và rất nhạt nhòa trong những pha tấn công. Pirlo cần nghỉ và Allegri nên ngừng nghĩ đến Pirlo!
Vidal vẫn chưa phải là Vidal của ngày nào. Anh có năng nổ, anh có hăng hái nhưng không hiệu quả. Vidal chơi rất lạc nhịp và thiếu độ nhạy cảm cần thiết mà anh vẫn có. Nhưng có lẽ cách tốt nhất để làm điều đó là để Vidal "hồi phục" một cách dần dần. Juve sẽ vẫn còn phải chờ Vidal thêm một thời gian nữa và nên hy vọng Chile tha cho Vidal ở lần tập trung tới.
Lichtsteiner và Ogbonna hoàn toàn mất điện trước Makuasu. Lối chơi nhanh, mạnh mẽ và khéo léo của chàng trai trẻ người Pháp khiến Lichtsteiner bối rối và biến Ogbonna thành
thằng hề. Bằng lối chơi mạnh mẽ, Ogbonna không khó để có bóng, nhưng bằng những đường chuyền cẩu thả, Ogbonna thường xuyên khiến đội nhà vất vả.
Đó có lẽ là hình ảnh bạc nhược nhất của Juve trong mùa giải này. Cộng với những gì diễn ra tại Sassuolo thì có thể nói Juve đang vấp phải một cuộc khủng hoảng mini. Trước mắt họ là 10 trận đấu trong 43 ngày và sẽ mang tính chất quyết định của mùa giải và cả tương lai của Allegri. Thua Olympiakos, Juve đã rơi xuống vị trí thứ 3, cách hai đội đầu 3 điểm. Juve vẫn còn quyền tự quyết trong 3 trận đấu cuối, 2 trận đấu trên sân nhà với hai đối thủ trực tiếp. Nhưng nếu Juve không thay đổi thì một quyền tự quyết, chứ 10 quyền tự quyết cũng không giúp được Juve.
Tất nhiên là mỗi sự việc luôn có hai mắt. Không thể chỉ "úp mặt" vào nỗi thất vọng này để sống tiếp. Các Juventini có thể AQ vào một vài điểm tích cực mà họ có thể thấy:
Đội bóng của Allegri đang hình thành. Khi thay Conte, Allegri đã rất khôn ngoan khi không thay đổi triệt để lối chơi và triết lý của Juve. Khi một cỗ máy chạy thì không nên can thiệp vào. Nhưng khi một cỗ máy không còn chạy tốt, ai ngăn cản bạn sửa chữa. Bây giờ sẽ là thời điểm tốt nhất và Allegri chứng tỏ mình đã sẵn sàng. Với việc rút Ogbonna và đưa vào Pereyra, lần thứ 2 trong 4 ngày, Juve đã rời bỏ 3-5-2 và chơi sáng hơn rất nhiều. Marchisio vào thay Pirlo, Tevez được phép dạt ra cánh trái, Morata đá trung phong cắm và Vidal/Pereyra lên đá cánh phải. Và Juve đã dành lại quyền chủ động trong lối chơi, tạo ra rất nhiều cơ hội. Đó là tín hiệu cho thấy Juve cần thay đổi "ngay và luôn".
Vấn đề của Juve là tâm lý, họ sợ hãi và yếu đuối ở Châu Âu vì họ không biết mình mạnh, hoặc nói đúng hơn là họ có thể mạnh. Đó là một sự tự ti "truyền thống". 25' cuối cùng khi họ vượt qua được sự tự ti đó, họ đã chơi tốt hơn, giả sự Olympiakos không chủ động buông thế trận. Nếu họ mạnh dạn chơi như thế từ ngay từ đầu, có phải chăng người sợ hãi đã không phải là họ. Marcelo Lippi nói đúng, Juve của Allegri không "hiếu chiến" bằng Juve của Conte. Muốn chữa dễ thôi, hãy tìm anh bạn chuyên gia tâm lý của Bonucci, quăng lũ yếu đuối ấy vào phòng tối, sỉ vả và đánh đập cho đến khi chúng tức giận, đó là thời điểm tốt để ra sân.
Morata rất có tiềm năng, phải công nhận điều đó. Đó là điểm sáng duy nhất mà Juve có trong trận đấu này. Có ít nhất 3-4 cơ hội có thể chuyển thành bàn thắng từ Morata. Sự nóng vội và tâm lý chưa vững là những thứ ngăn cho Morata ghi bàn trong trận đấu này. Chính vì thế Allegri cần phải cho Llorente lên núi, và trao cho Morata cơ hội. Điều đó tốt cho Juve, Morata và cả Llorente.
Juve sẽ có cơ hội rửa hận Olympiakos trên sân nhà ở vòng đấu tới. Có lẽ đến lúc Vinovo nên tắt điện và đấm bốc thôi.