Định mệnh trong đêm Belgrado
Người ta kể rằng Gianni Agnelli không bao giờ sao lãng đội bóng và ông cũng tin tưởng tuyệt đối vào Giampiero Boniperti, một người không chỉ có tài năng bóng đá mà còn có mối quan hệ thân thiết và lòng kính trọng của mọi cầu thủ. Sức lực và tinh thần của Gianni Agnelli gần như dành trọn cho Fiat. Nhưng cứ 6 giờ sáng hàng ngày, dù ở bất kỳ nơi đâu, dù đang làm bất cứ điều gì, ông đều gọi điện cho Giampiero Boniperti để nghe về Juventus và đưa ra những nhận xét của riêng mình. Với hai người lãnh đạo thương yêu đội bóng như đứa con của mình như thế, không có gì ngăn cản bước tiến của họ. Khi mà Gianni Agnelli tin tưởng tuyệt đối vào Giampiero Boniperti thì Giampiero Boniperti cũng trông chờ vào huấn luyện viên và những cầu thủ mà ông có trong tay.
Mùa giải 1971/72 có một thay đổi duy nhất trong đội hình: thủ môn Roberto Tancredi được thay bằng Pietro Carmignani từ As Varese. Lúc này, những cầu thủ trẻ như Roberto Bettega, Luciano Spinosi và Franco Causio đã có chút kinh nghiệm dắt lưng; Fabio Capello và Giuseppe Furino đã đến lúc tài năng chín đỏ; Pietro Anastasi lại biết phá khung thành. Có nghĩa là scudetto. Bỏ dở cúp C3 và Coppa Italia, Juventus gần như dồn toàn bộ sức lực vào cuộc đua quyết liệt ở Serie A với Ac Milan, Ac Torino, Cagliari và ĐKVĐ Inter Milan. Thế mà mọi chuyện tưởng như kết thúc tồi tệ với Juventus bởi vì mới đi qua được 14 vòng đấu thì chân sút chủ lực Roberto Bettega đã dính chấn thương nặng và phải nghỉ hết mùa bóng. Roberto Bettega đã ghi đến 10 bàn thắng trong 14 trận trước đó nên sự vắng mặt của anh gây ra nỗi lo ghê gớm. Rất may là đúng lúc đó Pietro Anastasi vừa chiếm lại được vị trí trung phong của mình đã ghi bàn đều đặn trở lại, Fabio Capello và Franco Causio cũng luôn sẵn sàng tiếp sức.
Sau trận đấu cuối cùng Juventus cũng hoàn thành một mùa giải căng thẳng, đoạt scudetto sau 5 năm với chỉ 1 điểm nhiều hơn AC Milan và AC Torino. Đây là scudetto lần thứ 14, lần đầu tiên của tất cả những cầu thủ góp mặt trong đội hình này. Trong số họ, người ta không thể quên Pietro Anastasi. Anh phải chờ 4 năm kể từ ngày đặt chân đến đây. Người ta không thể quên cả Armando Picchi nữa.
Mùa hè năm 1972, đội hình Juventus đã có sự góm mặt của rất đông các cầu thủ miền nam hoặc trưởng thành từ miền nam, nhất là Sicilia như là Luciano Spinosi, Franco Causio, Fabio Capello, Giuseppe Furino, Antonello Cuccureddu, Pietro Anastasi. Theo dòng chảy đó, chủ tịch Giampiero Boniperti tiếp tục mang về hai người nữa, những anh chàng đã thành ngôi sao sáng ở miền Nam, mà cụ thể là SS Napoli. Vấn đề là, họ không phải là những cầu thủ trẻ, mà đã 30 tuổi và còn cao hơn. Với uy tín của mình, chủ tịch đã thuyết phục được thủ môn đội tuyển Italia Dino Zoff rời Napoli về với Juventus. Theo sau Dino Zoff là ngôi sao thậm chí còn sáng hơn, José Altafini, người đã trở thành huyền thoại ở tất cả các câu lạc bộ mà ông đã đi qua, người được gọi là Mazzola của Brazil đã ghi hàng trăm bàn thắng ở Brazil và Italia từ chục năm trước. Khi đó Dino Zoff đã 30 tuổi, còn José Altafini 34!
Xu hướng trẻ hóa của Juventus kết thúc, giờ đây đội bóng là sự pha trộn giữa một loạt tài năng trẻ và những ngôi sao già dặn kinh nghiệm (Dino Zoff, Sandro Salvadore, Fabio Capello, Giuseppe Furino, Helmut Haller và José Altafini). Đó là một công thức chiến thắng. Tất nhiên không phải dễ dàng. Juventus bị khớp ngay từ đầu mùa giải 1972/73 bảo vệ scudetto. Khi mà Roberto Bettega chưa bình phục hoàn toàn chấn thương, José Altafini và Dino Zoff không còn trẻ và phải mất thời gian hòa hợp, thì Pietro Anastasi lại đánh mất bản lĩnh bắn phá khung thành. Đó là lí do tại sao sau trận ra quân thắng lợi, Juventus hòa liên tiếp 6 trận mà phần lớn dựa vào cố gắng của hàng tiền vệ, nhất là Franco Causio. Trận nào Dino Zoff cũng phải chịu thua ít nhất một quả và ĐKBĐ bị kéo tụt về phía sau.
May mắn thay, cuối cùng thì Dino Zoff bắt đầu cản phá vô số cú sút, José Altafini bắt đầu ghi những bàn thắng quan trọng và Roberto Bettega cùng Pietro Anastasi tìm cũng lại được vài quả. Đấy là lúc đội quân đen-trắng thắng liên tiếp trên cả ba giải đấu cúp C1 Coppa dei Campioni, Serie A và Coppa Italia. Vì những điểm số mất mát từ đầu mùa bóng, cuộc đua của Juventus căng thẳng chẳng kém gì so với năm trước, lần này đối thủ vẫn là Ac Milan (với ngôi sao Gianni Rivera) cộng thêm Ss Lazio. Mọi chuyện tưởng như lại chấm dứt đối với Juventus vì tại vòng thứ 24, đội đã thua Fiorentina 1-2 và bị AC Milan bỏ xa 5 điểm, Lazio bỏ xa 3 điểm. Nhưng từ đây, Juventus thắng liền 5 trận và rút ngắn cách biệt so với AC Milan còn 1 điểm, san bằng điểm với Lazio ở vòng 29. Kết quả sẽ được quyết định vào vòng đấu cuối cùng, cả ba đội đều phải chơi trên sân khách.
Vòng 30 ngày 20 tháng 5 năm 1973. Niềm hi vọng của Lazio tắt ngấm khi họ chịu thất bại 0-1 tại Napoli. Cùng lúc đó, vì chịu áp lực bởi hơi thở dồn dập của Juventus phía sau khiến Ac Milan bị cuốn vào một trận đấu tàn khốc ở Verona với Hellas Verona và thua 3-5! Còn tại Roma, một bàn của José Altafini trong hiệp một và một bàn vào những phút cuối cùng của Antonello Cuccureddu giúp Juventus đánh bại AS Roma 2-1. Scudetto lần thứ 15! Lần thứ 2 liên tiếp Juventus lên ngôi vô địch, lần thứ 2 liên tiếp Ac Milan ngậm đắng. Đối với Juventus, hẳn lần thứ 2 sẽ ngọt ngào hơn lần thứ nhất. Còn với Ac Milan, lần thứ 2 thì lại thật là đắng hơn nhiều lần.
Sáu chiến thắng liên tiếp của Juventus ở Serie A mùa giải này còn đáng kể hơn nữa, vì cùng lúc đó, lần đầu tiên sau nhiều năm đội quân của Čestmír Vycpálek vượt qua một nhà vô địch nước Anh, là Derby County ở bán kết cúp C1 Coppa dei Campioni. Đối thủ sắp tới là Ajax Amsterdam và trận chung kết cúp châu Âu lần thứ 3 của Juventus. Không còn nghi ngờ gì nữa, Juventus của Čestmír Vycpálek đang hướng đến một cú ăn ba, lần đầu tiên trong lịch sử Juventus tiến gần đến cả 3 chức vô địch cùng một lúc như thế.
Dẫu vậy, mười ngày sau khi bảo vệ thành công scudetto, người ta bắt đầu phải bắt đầu đặt một câu hỏi với định mệnh rằng, vì sao Juventus thua nhiều đến thế trong trận chung kết cúp châu Âu, ở bất cứ nơi đâu, bất cứ khi nào. Ajax Amsterdam quả là mạnh mẽ bởi lối chơi tấn công vũ bão với những cầu thủ tài giỏi như là Krol, Haan, Cruijff, Keizer. Một năm trước ở Rotterdam, chính những người này đã đánh bại nhà vô địch Italia Inter Milan. Và bây giờ, trong đêm thành phố Belgrado, họ lại vượt qua một nhà vô địch Italia khác. Bằng một tỉ số tối thiểu, một pha đánh đầu đưa quả bóng đi khó không thể tin nổi của Johnny Rep, Ajax lại giành cúp C1 Châu Âu trước con mắt thèm muốn của những người Italia. Sau trận đấu ấy, cầu thủ hai đội đã trao đổi áo đấu cho nhau như một hành động fair play đầy tôn trọng. Những anh chàng như Cruijff, Haan, Krol, Johnny Rep cùng nâng cao chiếc cúp vinh quang khi đang mặc những chiếc áo màu đen-trắng. Và những người Juve, có lẽ, chỉ thấy mình vô địch châu Âu qua những bức ảnh trên báo. Ấy cũng là định mệnh.
Một tháng sau, tại Roma, Juventus thua tiếp Ac Milan sau loạt đá penalty tại Coppa Italia và khép lại một mùa giải với giấc mơ đoạt cả ba chiếc cúp cùng một lúc còn dang dở. Đó là một dấu lặng trong chuỗi ngày thăng hoa cùng người Cecoslovacchia Čestmír Vycpálek, một dấu lặng đưa Juventus đến những cảm xúc tiếc nuối khó tả, lan cả sang mùa giải 1973/74.
P/S: Cám ơn các bạn đã ủng hộ nhé