Ranh giới giữa xấu và tốt mong manh lắm. Nếu cái gì cũng rõ ràng giữa xấu và tốt thì tốt và có tiêu chí rõ ràng thì tốt. Và đôi khi vì đại cục có thể làm những việc không tốt. Và việc này đối với người này là tốt, đối với người khác là xấu.
Tại sao họ không nghĩ đến người khác sẽ đau khổ tức giận ? Nếu sống mà không xâm hại đến quyền lợi của người khác chắc là sống không để làm gì hoặc đi tu ở chùa !
Cuộc sống mà !Cậu nói cũng có cái đúng nhưng nếu bạn kinh doanh bạn có muốn sản phẩm mình tốt nhất,bạn có muốn tất cả mọi người đều mua hàng của bạn không...khi bạn chiếm hết phần bánh của họ thì có phải là xâm phạm quyền lợi của họ không ? Hay là yếu thì phải chết. ?
Bây giờ có một miếng bánh một là bạn chết hai là đối thủ của bạn sẽ chết nếu không giành được miếng bánh này. Bạn sẽ làm gì ? Miếng bánh này không thể chia đôi được ?
Hoặc bạn yêu một người đã có bạn trai hoặc có chồng rùi ! bạn có nghĩ rằng như thế là xấu không ? nếu đó là một tình yêu đẹp và thật sự hai người không thể sống thiếu nhau ?
[div align=\\\"right\\\"][snapback]18416[/snapback][/div]
Cứ thuận theo tự nhiên mà "hành động" anh ạ, bản năng sinh tồn luôn luôn mạnh mẽ nhất rồi mới nói đến giá trị đạo đức; đó cũng chính là sự khác nhau giữa loài người và sinh vật khác trên Trái Đất này.
Mỗi người có 1 góc độ đánh giá cùng 1 sự việc khác nhau, xuất phát từ 1 điều là mỗi người có 1 tính cách riêng vì thế suy nghĩ cũng sẽ khác. Nên có tranh cãi thì mỗi người vẫn chỉ luôn bảo vệ đến cùng nhận định của bản thân; Cái chúng ta có thể nhận thấy là sự phong phú trong tất cả những suy nghĩ ấy, tất cả luôn hướng về tính "chân, thiện, mỹ" chỉ khác nhau ở chổ mỗi người đứng ở "vị trí" khác nhau để cùng tranh luận về 1 vấn đề
Đúng là em vẫn chưa đủ "trình độ" để "cảm" hết được những triết lý của PhuongDong, SongBa, DQ và Sathu (... cao siêu thật ), nhưng đọc bài các anh cũng thú vị lắm, nhất là đc hiểu thêm về tính cách của 1 trong những nhân vật tâm huyết mà Kim Dung xây dựng .